Thực vật phải sinh trưởng, tinh hạch của thực vật hoa cầu của thực vật, tất nhiên là trầm xuống
tầng hầm ngầm, cho nên vị trí của tinh hạch không phải ở tầng hầm 1 thì là tầng hầm 2.
Mà Đại Phú hào này cao mấy chục tầng, muốn chậm rãi bò từng tầng từng tầng xuống còn không thể
thương tổn thực vật, không kinh động An Nhiên, thì phỏng chừng nửa tháng cũng không thể tìm
được viên tinh hạch của Nhục hoa đi.
Giờ thang máy của Đại phú hào còn có thể vận hành, chứng minh toàn bộ hệ thống thang máy không bị
thực vật phá hỏng, cũng không bị máy bay không người lái ném bom làm hỏng, cho nên cứ việc đi là
được, đã tới nơi này rồi còn sợ cái gì a?
"Bọn họ chọn đi thang máy.
"
Bách Hoa thành, camera ở Đại Phú hào đã đưa hình ảnh tới khu giám sát, mấy người bảo vệ đang ở
trước màn hình lớn, quang minh chính đại nhìn đám người căn cứ Bắc Sơn kia, nhìn đám ngốc tử kia
tiến vào thang máy, từ từ đi xuống tầng 1.
Thang máy có gắn camera, bọn họ ở trong thang máy nói cái gì người ở Bách Hoa thành đều có thể nghe
được.
Có người chạy ra khỏi khu giám sát, thông báo hết mọi việc vừa phát sinh cho An Nhiên, nàng vừa
cùng Chiến Luyện lăn lăn trên giường xong, giờ đang ngồi ở quảng trường, nhìn đám người Tĩnh Huyên
múa hát, nàng gật gật đầu, một tay nắm lấy Chiến Luyện, một tay nắm lấy Oa Oa, nghiêng đầu nói với
người tới báo tin:
"Kệ bọn họ đi.
"
Kỳ thật không cần tới thông báo, An Nhiên cũng có thể biết có chuyện gì xảy ra ở Đại phú hào,
tuy rằng ngày ngày Đại phú hào bị oanh tạc, bức tường bên ngoài đã bị hủy hoại hoàn toàn
nhưng kiến trúc bên trong phần lớn vẫn hoàn hảo không bị tổn hao gì, có nước, có điện, có khí
metan, vì vậy thang máy có thể di chuyển cũng không hiếm lạ.
Xem ở những căn cứ kia tiêu phí nhiều tinh lực, lãng phí nhiều người như vậy, lần này An Nhiên
chuẩn bị để họ mang đi một viên tinh hạch.
Sau khi biểu diễn văn nghệ xong, Ngô Tư Miểu chuyển rượu hắn tự ủ đến, có người cầm pháo bông tự
tạo đặt ở một góc chuẩn bị cho tiết mục cao trào, người Bách