Bởi vì Tô Yên không làm loạn, cho nên dì Triệu Như nghĩ muốn đem Chiến Luyện thúc thúc đưa cho Tô
Mị, đây mới là chân chính luyến tiếc hài tử bộ không lang.
Hằng Hằng đã một cậu bé 7-8 tuổi rồi, đã trải qua mạt thế sơ khai kinh tâm động phách kia, tư tưởng
của hắn khá thành thục.
"Nhưng ba ba của ta không thể lên giường với Tô Mị kia a, ma ma ta không thể vứt phu bỏ nữ a, ba ba
ta cũng không thể vứt thê bỏ nữ a.
"
Oa Oa vẫn rất buồn rầu, nước mắt lại ngâm ngâm, đứa nhỏ khóc đến nỗi đôi mắt bắt đầu sưng lên.
Vì thế Tiểu Tinh lại ra chủ ý cho Oa Oa.
"Nếu không Oa Oa, ngươi thấy như vậy được không, ngươi đi nói lời xin lỗi với Tô Yên, sau đó giả bộ
hòa hảo với nàng, sau đó cùng nàng tìm Tô Mị kia, thuận tiện tạo cơ hội cho họ xuống tay với ngươi,
chủ động để hai người đó hại ngươi, sau đó chúng ta liền một lưới bắt hết cả hai ngươi, nàng ra tay
với ngươi trước, ngươi sau đó mới trở tay giết bọn họ, vậy đội phó Lưu cũng không thể nói cái gì.
"
"Ta cảm thấy như vậy cũng được.
"
Hằng Hằng gật đầu, thần thái trầm ổn giống như Vân Đào.
"Ngươi xem ngươi mới chỉ là tiểu hài nhi không đến ba tuổi, đối phương lại là người trưởng thành,
muốn gây bất lợi với ngươi, ngươi xuất phát từ tự bảo vệ giết hai người đó, về tình về lý không ai
trách ngươi cả.
"
"Cái gì, cái gì? Muốn ta đi xin lỗi Tô Yên kia sao?" Oa Oa không muốn, ngạnh cổ nói:
"Vậy một đao giết ta đi, sĩ khả sát bất khả nhục!"
"Nếu vị em gái của Tô Yên kia, chính là Tô Mị a, muốn bò giường ba ba ngươi, sinh ra một đứa nhỏ,
ngươi nghĩ lại đi, lúc đó ngươi đã không phải con gái duy nhất của ba ba ngươi, đứa bé kia còn muốn
gọi ma ma ngươi là ma ma đâu.
"
Gần đây Tiểu Tinh theo mẹ nàng xem khá nhiều bộ cung đấu trên máy tính.
"Đến lúc đó, đứa bé kia sẽ
đoạt món đồ chơi của ngươi, đoạt