Từ bản chất mà nói, bản thân Oa Oa kỳ thật không có chút công kích siêu cường nào, dị năng của nàng
là khống chế nhân tâm, nếu khống chế kẻ yếu lực công kích của nàng sẽ yếu nhược, mà khi khống chế
được Mộ Phong, lực công kích của nàng sẽ siêu cường, hắn là vũ khí của nàng, hắn không thể vứt bỏ
nàng.
Chiến Luyện ở phương Bắc xa xôi vừa giải quyết xong con khủng long cuối cùng thì nghe nói sự tình
của Oa Oa, hắn gấp gáp chạy về căn cứ, đầu tiên là cẩn thận dò hỏi chuyên gia về vị trí
tín hiệu cuối cùng xác định vị trí chính xác của Oa Oa là bệnh viện bảo vệ sức khỏe bà mẹ và
trẻ em của Tinh khu thuộc Tương thành.
Trong này bao gồm rất nhiều chuyên gia về tín hiệu học đã gia nhập họ không quản
ngày đêm nghiên cứu mới có thể định vị chuẩn xác được vị trí tín hiệu cuối cùng của di động Oa Oa.
"Bệnh viện bảo vệ sức khỏe bà mẹ và trẻ em.
"
An Nhiên cầm lấy tờ giấy kết quả mà tay run rẩy, nàng nghiêng đầu nhìn Hồ Trinh cũng đang mất hồn
mất vía hỏi:
"Đây còn không phải bệnh viện mà chúng ta sinh bọn nhỏ hay sao? Tại sao chúng đột nhiên chạy tới
nơi đó?"
"Đúng vậy, vì cái gì đột nhiên chạy tới đó?" Hồ Trinh cũng không thể hiểu được hỏi lại:
"Bệnh viện kia, lúc ta rời đi bên trong tang thi còn không bị dọn dẹp sạch, cũng không biết mấy đứa
nhỏ ở trong đó sẽ như thế nào.
"
"Có Mộ Phong ở đó, hẳn là sẽ không có nguy hiểm gì.
"
Chiến Luyện ở bên cạnh duỗi tay sờ sờ gương mặt tràn đầy sầu lo của An Nhiên, rốt cuộc hắn cũng là
một người đàn ông đã nhìn quen sóng gió, hắn thấp giọng nói:
"Đừng lo lắng, chúng ta lập tức đi về phía nam, Oa Oa nhỏ như vậy có thể phá sụp một căn cứ Bắc
Sơn, đứa nhỏ nào có thể dễ dàng gặp phải bất trắc được, yên tâm đi.
"
"Ân.
"
An Nhiên gật gật đầu nhưng lo lắng không rời đi đáy mắt, nàng thấy Chiến Luyện tuy ngoài miệng an
ủi nàng đừng lo lắng nhưng trong mắt sự lo lắng cũng không ít hơn An Nhiên là bao, cho nên An Nhiên
cũng không cần biểu đạt sự sầu lo của mình trước mặt Chiến Luyện.
Là người làm cha làm mẹ, đều hiểu.
Bước tiến để tấn công về phía nam rất