"Như thế nào không có việc gì được, đáy mắt của ngươi còn quầng thâm, khẳng định không ngủ được.
"
Chiến Luyện nâng tay lên, lòng bàn tay đen sì cùng với những vết chai rất dày, hắn nhẹ nhàng chạm
vào vành mắt đen như nhựa đường của An Nhiên, trong khoảng thời gian này, hắn rất nôn nóng, vì lo
lắng cho sự an nguy của Oa Oa, hắn lao đầu giết quái thú như không muốn sống nữa.
Nhưng vợ hắn ở phía sau cũng không trôi qua an ổn, quầng thâm mắt đen như này rõ ràng mấy ngày
rồi nàng không ngủ được, trong lòng Chiến Luyện vừa nóng lòng vừa đau lòng vợ hắn đang dày
vò, nhưng hiện tại, hắn chưa tìm thấy con gái, hắn cũng chưa chiếu cố tốt cho vợ hắn, trong lòng
trào lên một cỗ cảm giác thất bại không kể, bức cho hỏa khí trong người càng ngày càng lớn.
"Thật sự không có việc gì.
An Nhiên duỗi tay cầm lấy tay Chiến Luyện, kéo lòng bàn tay của hắn đang chạm vào đáy mắt xuống,
nhẹ nhàng nói:
"Ngươi ở phía trước đừng nóng vội, ta ở ngay phía sau thôi, Oa Oa cát nhân có thiên tướng, sẽ không
có việc gì, hai chúng ta phải tin vào điều này.
" "Ân.
"
Chiến Luyện duỗi tay, ôm lấy An Nhiên, gắt gao ôm vào lòng ngực, cỗ bạo ngược không an phận lúc này
mới thoáng trở về vị trí cũ, toàn bộ sầu lo bàng hoàng kia sau khi hắn ôm người phụ nữ của mình rốt
cuộc cũng được xua tan một chút.
An Tâm của hắn, An Nhiên của hắn, vô luận phải trả giá bao nhiêu hắn phải tìm được, hắn phải bảo hộ
được.
Mặt trời dần dần dâng lên, Chiến Luyện vội vàng nói vài câu với An Nhiên rồi nhận thêm chút đồ tiếp
viện sau đó quay trở về tiền tuyến, bước chân tấn công về phía nam không thể dừng lại, nơi An Nhiên
dừng chân cỏ xanh đã mọc thành cụm.
Sau khi Trần Triều Cung liên lạc với Bàn Tử và Vân Đào hắn đã quay trở lại, nhìn nàng ngồi ở bên
cạnh lều trại, nắm một đống tinh hạch, hắn nói: "Tín hiệu ở đây không quá tốt, đã có chuyên gia
cùng một vài dị năng giả hệ kim cấp thấp đi dựng cột tín hiệu.
"
"Ân.
"
"Bàn Tử nói, ngành tín hiệu học sẽ đưa một đám thực tập sinh chuẩn bị tốt nghiệp tới đây, trước tạm
thời sử dụng.
"
"Thực tập sinh, bao nhiêu tuổi?"
An Nhiên ngẩng đầu nhìn Trần Triều Cung đứng bên ngoài lều, một sợi tóc đen rũ xuống,