A Võ nhặt mặt vây cá ở dưới mặt đất lên, mảnh vây kia rất lớn, màu ngân bạch, dưới ánh trăng nhìn
rất đẹp, chạm vào còn rất lạnh lẽo.
Cá biến dị không làm gì được Oa Oa thì quẫy mình quay đầu muốn tấn công A Văn, An
Nhiên ở một bên chuẩn bị giúp ba đứa nhỏ, nhưng nào biết Oa Oa trực tiếp rút kiếm vọt lên, nhảy tới
gần đuôi cá, bắt đầu từ đuôi cạo vảy tới tận đầu.
Phương pháp này!.
quả nhiên có hiệu quả, vảy cá đặc biệt cứng rắn nhưng nếu dùng đao cạo, cũng
không cần phí quá nhiều sức lực, sau đó dùng kiếm thuận lợi thọc vào phần thịt cá.
Có màn sương đen ngưng tụ bên người An Nhiên, nàng nghiêng đầu nhìn thoáng qua, kỳ quái tại sao Mộ
Phong không đi lên giúp Oa Oa, nhưng nàng thấy thân thủ của Oa Oa cùng A Văn và A Võ cũng không cần
người lớn hỗ trợ.
Vì thế An Nhiên cũng an tâm xem diễn ở bên cạnh, nhìn ba đứa nhỏ thoáng chốc đã băm thây vạn đoạn,
chia năm sẻ bảy con cá biến dị làm đồ ăn cho thực vật biến dị.
Vốn dĩ An Nhiên nghĩ, ba đứa nhỏ sau khi lăn lộn muốn nghỉ ngơi nhưng không, rõ ràng thể lực của ba
đứa đã tiến xa hơn so với nàng tưởng tượng, bọn chúng trực tiếp xông lên giết con cá biến dị phảng
phất như đang chơi đùa.
Chiến Luyện đang điều khiển một đám phi dao nhiều như ngân hà thấy vậy cũng có chút cảm khái trong
lòng, lúc này đám cá biến dị lại bò lên bờ, một đám lao tới Chiến Luyện, nhưng cũng có rất
nhiều bay thẳng tới ba đứa nhỏ.
Chiến Luyện vừa định thay ba đứa nhỏ dọn dẹp ngăn chặn bớt đám cá thì Mộ Phong tiến lên, bắt đầu
chắn bớt cho đám nhỏ.
Trong lòng Chiến Luyện rùng mình, nhìn thủ pháp của Mộ Phong hắn không trực tiếp
giải quyết nguy hiểm cho ba đứa để chúng tự mình giải
quyết nguy hiểm, hắn chỉ ở bên ngoài phòng thủ một chút, không cho ba đứa nhỏ luống cuống tay chân,
đồng thời giải quyết vài con cá biến dị.
Ngẫu nhiên có đôi khi, Mộ Phong sẽ thả nhiều cá biến dị một chút làm Oa Oa rối