Tắm rửa xong, Cố Phồn và Thanh Đằng rời khỏi xe, đi đến lều nhỏ của họ.
Xung quanh tối đen như mực, Cố Phồn giữ tư thế nằm thẳng, lặng lẽ tu luyện.
Hôm nay sau khi chứng kiến nhóm Phong Hỏa chiến đấu, Cố Phồn không còn lo lắng vấn đề an toàn vào buổi tối, cho dù có quái thú cấp cao đột kích, tốc độ phản ứng của tiểu đội lính đánh thuê cũng đủ để cô tỉnh lại trước khi nguy hiểm tới gần.
Ngũ hành nguyên tố lặng lẽ tràn vào thân thể Cố Phồn từ mọi hướng, làm dịu huyết mạch sung túc đan điền, đây là một quá trình rất thoải mái, người lười biếng chỉ cần chạm đến bí quyết tu chân đều sẽ không từ bỏ phương thức tu luyện đơn giản nhất này.
Bên ngoài lều, Mạnh Liên Doanh cùng Lục Nhai thương lượng vào ở trong phòng xe không có hiệu quả, bất đắc dĩ đi chen chúc trong lều lớn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mọi người thiếp đi, Lục Nhai nhảy lên mái dài của chiếc RV, nằm xuống.
Phía trên là bầu trời đầy sao rộng lớn, một dải ngân hà kéo ngang qua.
Không cần biết chuyện gì xảy ra trên mặt đất, bầu trời đầy sao dường như không có bất kỳ sự thay đổi nào, hờ hững nhìn cuộc chiến giữa nhân loại và quái thú.
Lục Nhai nhắm mắt lại.
Không biết qua bao lâu, anh cảm nhận được một luồng nguyên tố kim rất nhỏ đang lưu động, nhỏ đến mức giống như một chiếc lá rơi trên mặt hồ gây ra một rung động nhẹ trên mặt nước, nếu không phải đêm khuya tĩnh lặng thì cho dù là dị năng giả cấp S hệ kim cũng không thể phát hiện.
Ai đó đang khống chế nguyên tố kim?
Lục Nhai ngồi dậy, nhìn về phía Mạnh Liên Doanh trong lều, nơi này chỉ có Mạnh Liên Doanh cùng anh ta là dị năng hệ kim.
Không có khả năng là Mạnh Liên Doanh, đêm qua Liên Doanh canh gác nửa đêm, ban ngày trên đường lại chiến đấu với quái thú, buổi tối nhất định sẽ tranh thủ thời gian nghỉ ngơi.
Lục Nhai ngưng thần, một lần nữa bắt lấy sợi nguyên tố kim hình như có như không kia.
Qua vài giây, Lục Nhai nhìn về phía lều của Cố Phồn và Thanh Đằng.
Trong hai người nữ, có người có thể điều khiển nguyên tố kim.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Liên Doanh là em họ của Lục Nhai, sau khi cậu mợ hy sinh trên chiến trường, Lục Nhai rất coi trọng sự an toàn của em họ, Lục Nhai đã phái người điều tra nghiêm mật về bất kỳ tên lính đánh thuê nào xuất hiện bên cạnh em họ của mình, cho nên anh chắc chắn Thanh Đằng là dị năng giả sử dụng duy nhất một dị năng hệ mộc, tuyệt đối không thể khống chế nguyên tố kim. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Phồn sao?
Cô là dị năng giả tam hệ mộc, hỏa và kim?
Nhưng tại sao cô phải giấu? Dị năng song hệ, ba, bốn và thậm chí năm hệ đều phổ biến trên Trái Đất, nhưng dưới tình huống bình thường, một dị năng giả càng nhiều thuộc tính dị năng thì cường độ tinh thần lực sẽ càng kém, chỉ có một số ít dị năng giả sẽ có được thực lực cấp B trở lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Nhai không cách nào lý giải chính là Cố Phồn không ngủ ngon, đùa bỡn nguyên tố kim làm cái gì?
Lục Nhai canh gác một đêm, anh phát hiện Cố Phồn khống chế nguyên tố kim một đêm, thẳng đến sáng sớm Mạnh Liên Doanh hắt xì một cái cô mới dừng lại.
“Anh gác một một đêm, sao giống như không gác? Có phải anh lười biếng ham ngủ rồi không?”
Cố Phồn còn đang giả bộ ngủ, chợt nghe thấy giọng điệu không đứng đắn của Mạnh Liên Doanh.
Thanh Đằng đã ngồi dậy, lúc này Cố Phồn mới giả bộ tỉnh ngủ.
Lúc bước ra khỏi lều, bởi vì Mạnh Liên Doanh nói, Cố Phồn tò mò nhìn về phía bóng dáng màu đen kia, Lục Nhai đang cùng Tinh Hà nói gì đó, sườn mặt lạnh lùng quả nhiên không hề lộ ra nửa phần buồn ngủ.
Nhưng khi lên xe, Lục Nhai thắt chặt dây an toàn, trực tiếp dựa vào lưng ghế ngủ.
Sau khi tu chân giả đạt tới tầng thứ năm Luyện Khí kỳ, linh lực và thần thức đều có thể phóng ra ngoài, chỉ là phạm vi thần thức có hạn, Cố Phồn hiện tại cũng chỉ có thể dùng thần thức quan sát những nơi xung quanh trong phạm vi một mét.
Cô nhìn như đang nhìn thẳng về phía trước, nhưng thật ra lại phóng thần thức nhìn trộm Lục Nhai.
Lục Nhai nhắm mắt lại, lông mi thật dài, cả khuôn mặt dường như cũng hòa hoãn vài phần, không hề khó gần như vậy nữa.
Lục Nhai chỉ mới hai mươi bảy tuổi, tuổi tác không lớn hơn bọn Mạnh Liên Doanh bao nhiêu.
Thỏa mãn sự tò mò đối với một vị cường giả cấp S thức đêm một đêm mà vẫn có thể bảo trì khuôn mặt tuấn mỹ, Cố Phồn thu hồi thần thức, một lòng cảnh giác tình hình giao thông.
Hai đêm kế tiếp, theo thứ tự là Tinh Hà, Thanh Đằng, Mạnh Liên Doanh, Thái Sơn mỗi người canh giữ nửa đêm.
Trước khi bốn người gác đêm, Lục Nhai đều dặn dò bọn họ phải chú ý đến dòng chảy lưu động của các nguyên tố ngũ hành xung quanh trại.
Nhưng mà câu trả lời của bốn dị năng giả cấp A đều phủ định.
Đêm thứ năm, mọi người dừng chân qua đêm cách thành phố An hai mươi km.
Tối nay có một ngôi nhà để ở, ăn cơm tối xong, Tinh Hà hỏi Lục Nhai: “Mỏ quặng chúng tôi sắp tới nằm trong khu vực khai thác ở phía đông thành phố An, không biết con Phong Hùng ở vị trí nào?”
Lục Nhai lấy ra một tấm bản đồ, đặt ở trên bàn.
Liên quan đến mình, Cố Phồn cũng lại gần nhìn.
Thành phố An được bao quanh bốn bề là núi Lục Nhai liếc mắt nhìn Cố Phồn, ngón tay chỉ vào một vùng núi phía tây thành phố An, nói: “Tôi đã đến khu vực này ba lần, Phong Hùng đều hoạt động ở dãy núi Tiên Nữ, nhận thức lãnh thổ của quái thú cấp cao rất mạnh, cho nên tôi suy đoán nó chắc là còn ở trên đấy.”
Cố Phồn có một câu hỏi: “Anh đã đến đó ba lần, đánh nhau với nó bao nhiêu lần rồi?”
Lục Nhai: “Một lần, lần đó trên người tôi có thương tích, bị nó chạy thoát. Khi quay lại lần sau, nó cảm nhận được khí tức của tôi, di chuyển liên tục, vẫn luôn tránh đối đầu với tôi.”
Mạnh Liên Doanh cười nói: “Trách không được anh họ muốn mua Tránh Thú Đan của Phồn Phồn, Tránh Thú Đan quả thật chính là khắc tinh của Phong Hùng, cho dù nó linh hoạt, lần này xem nó trốn như thế nào.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Nhai nhìn bản đồ nói: “Nội thành thành phố An cách dãy núi Tiên Nữ khoảng một trăm km, sáng sớm ngày mai chúng ta chia nhau xuất phát, tôi cùng Cố Phồn đi dãy núi Tiên Nữ, các cậu đi khu khai thác quặng. Nhiệm vụ hoàn thành mọi người chia làm hai đường trở về căn cứ, tôi sẽ trực tiếp đưa Cố Phồn về biệt thự, không cần lo lắng.”
Tinh Hà: “Hai người vẫn lái xe, hay là?”
Lục Nhai: “Tình hình giao thông bên trong rất kém, lái xe quá chậm, thời gian dược hiệu có hạn, chúng tôi trực tiếp bay qua, khoảng bảy giờ đến đó, thời gian còn lại tìm được Phong Hùng, đánh chết.”
Tinh Hà: “Nếu thuận lợi chắc đến tối là hai người có thể hoàn thành.”
Thanh Đằng đứng bên cạnh Cố Phồn, nói: “Nhiệm vụ khai thác mỏ của chúng ta không gấp, không bằng chúng ta cùng hai người đến dãy núi Tiên Nữ, chờ thiếu soái thành công đánh chết Phong Hùng, Cố Phồn tiếp tục theo chúng ta đi khai thác mỏ.”
Cố Phồn có chút cảm động, Thanh Đằng thoạt nhìn lạnh như băng, không nghĩ tới cũng rất quan tâm cô, sợ cô một mình cùng Lục Nhai hành động sẽ gặp phải nguy hiểm.
Mạnh Liên Doanh, Phong Hỏa kịp phản ứng, nhao nhao hưởng ứng.
Thái Sơn tuy ít nói nhưng luôn là người âm thầm phối hợp.
Lục Nhai thờ ơ nói: “Thực lực của tiểu đội các cậu đủ để khiến cho Phong Hùng cảnh giác, đây cũng là nguyên nhân tôi đề nghị chia nhau hành động, nếu trong thời hạn hiệu lực của Tránh Thú Đan không thể tìm được Phong Hùng, tôi có lý do để nghi ngờ nhóm các cậu đang cố tình tiếp tay cho Cố Phồn kéo dài thời gian làm mờ tác dụng của đan được.”
Tinh Hà nhíu mày.
Cố Phồn bỗng nhiên nở nụ cười, nói với Tinh Hà: