Nhảy xuống xe, Cố Phồn quay đầu nhìn thoáng qua.
Chân của Lục Nhai bị thương thành như vậy, chắc chắn không thể đi lại được.
Rừng sâu núi thẳm, xung quanh tối đen như mực không thấy năm đầu ngón tay, mặc dù có hơi thở của Phong Hùng bảo vệ, Cố Phồn vẫn không thể hoàn toàn yên tâm.
Cô từ vòng ngọc trữ vật lấy ra hơn hai mươi viên linh thạch hạ phẩm, ở bên ngoài chiếc RV bày ra một trận pháp phòng ngự sơ cấp. Trận pháp này không ngăn được quái thú cấp cao, nhưng có thể kịp thời nhắc nhở Cố Phồn nguy hiểm tới.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Làm xong tất cả, Cố Phồn dựa lưng vào cửa xe ngồi trên mặt đất.
Trải qua một ngày đầy mạo hiểm, Cố Phồn cảm giác tu vi hai mươi năm dừng ở tầng thứ sáu Luyện Khí kỳ dường như muốn đột phá.
Không phải lúc nào cũng viên mãn như thế, giờ phút này Cố Phồn rất kích động.
Rèn luyện quả nhiên có trợ giúp đột phá bình cảnh, nhưng Cố Phồn cũng không hối hận trước kia cô bảo thủ từ từ tu luyện, phải biết rằng hàng năm mỗi môn phái đều có một số lượng lớn đệ tử ra ngoài rèn luyện, nhưng chưa đến một nửa trong số họ quay trở lại, có người chết vì yêu thú, cũng có người chết vì tranh đoạt bảo vật, Cố Phồn không biết là do mình may mắn hay đen đủi?
Hít sâu một hơi, bình tĩnh suy nghĩ, Cố Phồn nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện.
Phòng ngủ.
Lục Nhai nằm thẳng, khuôn mặt hơi nghiêng, ánh mắt dừng ở trên cửa sổ xe.
Đánh chết Phong Hùng, tinh thần lực của anh vẫn chưa cạn kiệt, vết thương trên đùi tuy có vẻ nghiêm trọng nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, anh cố ý không né được chỉ là muốn mượn thương tích này để Cố Phồn lấy ra loại đan màu đỏ, sau đó cùng cô thương lượng điều kiện hợp tác. Không nghĩ tới, mặc dù Cố Phồn hy vọng anh mau chóng khôi phục lấy lại sức chiến đấu nhưng lại dè dặt điều trị cho anh, thà dùng dị năng chữa khỏi cho anh cũng không muốn cho anh dùng đan dược có sẵn.
Mới vừa rồi Lục Nhai lại phát hiện cô đang điều khiển nguyên tố kim.
Điều khiển một đêm cũng không tiến hành bất kỳ công kích nào, không biết rốt cuộc cô muốn làm gì?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Nhai không thể đoán ra được, lo lắng đến vết thương trên đùi, anh lựa chọn đi vào giấc ngủ.
Không biết qua bao lâu, Lục Nhai tỉnh, bên ngoài im ắng, một mảnh đen nhánh.
Vòng tay thông tin hiển thị bây giờ mới ba giờ sáng.
Lục Nhai theo thói quen cảm nhận nguyên tố kim bên ngoài, lại ngoài ý muốn phát hiện những nguyên tố kim chảy về phía cô lúc này còn nhiều hơn trước rất nhiều, tựa như dòng suối nhỏ gặp nước dâng, mãnh liệt một hướng lao nhanh đi, cuối cùng khi nó chạm vào da thịt của cô thì biến mất không thấy.
Điều này đã nằm ngoài sự hiểu biết của Lục Nhai đối với nguyên tố kim.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dựa theo lẽ thường, cho dù là dị năng giả điều khiển nguyên tố kim như thế nào, nếu muốn tấn công thì dị năng giả phải ngưng tụ nguyên tố kim thành hình thái cụ thể, đao hoặc kiếm, nếu như không tấn công thì nguyên tố kim sẽ luôn tồn tại ở thế giới bên ngoài trong trạng thái tự do, còn cách làm của Cố Phồn lúc này, giống như cô đang hấp thụ những nguyên tố kim kia.
Con người không bao giờ có thể làm được điều này.
Ngược lại msố ít quái thú biến dị có khả năng tương tự, chẳng hạn như Phong Hùng kia, nó ngưng tụ các nguyên tố thổ trong cơ thể nó, cho nên nó đều là há miệng phun ra gai đất để tấn công thay vì điều khiển các nguyên tố thổ bên ngoài, ngoài ra còn có một loại thằn lằn lửa tấn công bằng cách phun lửa từ trong cơ thể.
Lục Nhai cũng không thể ngủ được nữa.
Ngoài cửa xe, lại qua một giờ, Cố Phồn mở mắt.
Tu vi cô đã được nâng lên tầng thứ bảy, linh lực ngũ hàng trong đan điền của cô ngưng kết lớn mạnh gấp đôi so với trước, có lẽ thực lực của cô có lẽ vẫn chỉ tương đương với dị năng giả cấp C, nhưng khi gặp phải quái thú cấp C Cố Phồn đối phó sẽ dễ dàng hơn. Lấy “thuật hỏa cầu” làm ví dụ, lúc trước nếu cô muốn giết chết một con quái thú cấp C thì cần ba bốn quả hỏa cầu, hiện tại cô chỉ cần một là đủ rồi.
Tiến bộ nho nhỏ cũng đủ khiến Cố Phồn vui mừng không thôi.
Cũng không biết cô còn có khả năng tiếp tục đột phá đến tầng thứ tám hay không.
Trong xe đột nhiên truyền đến vài tiếng ho khan.
Cố Phồn đứng lên, tiện tay sử dụng thuật thanh tẩy cho mình, trên người cô dính một ít bụi bẩn do khi đột phá tu vi cùng thể chất tăng cường mà thải ra.
Khôi phục sạch sẽ, Cố Phồn đi tới bên ngoài cửa sổ phòng ngủ, nhỏ giọng hỏi: “Thiếu soái anh tỉnh rồi sao?”
“Ừm, tôi muốn đi vệ sinh.”
Cố Phồn: “….Vậy tôi vào đây.”
Người bình thường thật nhiều việc phải làm, không như cô, dùng Ích Cốc Đan nên không cần ăn cơm, cũng không cần ăn uống nước đi vệ sinh.
Đẩy cửa phòng ngủ ra, Lục Nhai đã bật đèn.
Ánh sáng chói lọi khiến Cố Phồn phải đưa tay lên che mắt.
Lục Nhai tựa vào đầu giường, Cố Phồn xuất hiện ở cửa, cô trông tươi tắn, hai má ửng hồng, rạng rỡ tựa như một thiên kim tiểu thư vừa mới tỉnh ngủ trong một biệt thự xa hoa, không nhìn ra biểu hiện mệt mỏi vừa gác đêm.
Lục Nhai cũng có thể gác suốt đêm mà không bị ảnh hưởng, đó là nhờ tinh thần lực của anh mạnh mẽ, còn Cố Phồn là vì sao? Dị năng hệ mộc có thể chữa thương, nhưng lại không thể khôi phục tinh thần lực. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dường như thời gian tiếp xúc với cô càng dài, càng phát hiện nhiều điểm kỳ lạ.
Cố Phồn trực tiếp đem ánh mắt phức tạp nhìn cô chăm chú của anh lý giải thành nỗi nhẫn nhục của một người đàn ông mạnh mẽ đàng hoàng khi phải được cô dìu đi vệ sinh.
Tất nhiên cô cũng cần phải giữ mặt mũi cho anh, Cố Phồn cười cười, đi đến mép giường Lục Nhai nói: “Tinh thần lực của tôi gần như đã hồi phục, để tôi giúp anh chữa thương trước đã.”
Lục Nhai gật đầu.
Cố Phồn vén quần ngủ của Lục Nhai lên, lộ ra chân trái, sáu lỗ vết thương to bằng nắm tay trẻ con kia chỉ hơi khép lại một chút, những lỗ máu vẫn còn đó, trông rất dữ tợn đáng sợ.
Cố Phồn ở trong lòng niệm pháp quyết, sáu đạo linh lực màu xanh lục như mưa xuân đồng thời rơi xuống vết thương của Lục Nhai.
Lục Nhai chỉ cảm thấy một trận ngứa ngáy.
Cố Phồn thi triển ba lần liên tiếp, cho đến khi linh lực hệ mộc lần