Chiếc xe việt dã vững vàng tiến về phía trước, trong đầu Cố Phồn lúc là con rắn đen đến trăm mét, lúc thì là Lục Nhai cùng thanh kiếm vàng kim khổng lồ của anh.
Cô biết Lục Nhai là cường giả cấp S, nhưng cô không ngờ Lục Nhai lại mạnh như vậy.
Cả Phong Hùng và rắn đen đều chết trong tay anh, nếu Lục Nhai có ý đồ xấu với cô...
Cố Phồn lén lút liếc về phía Lục Nhai.
Lục Nhai mặt không chút thay đổi lái xe.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Phồn lại đi xem hướng dẫn trên xe, đích đến đúng là núi Phượng Hoàng, cũng không phải là núi hoang sơ thích hợp giết người..
Cố Phồn có chút không hiểu, nắm lấy viên tinh thạch màu đen kia nói: “Anh lợi hại như vậy, lại nghi ngờ trong tay tôi có thể có thứ tốt, tại sao không trực tiếp bắt tôi lại?”
Lục Nhai: “Ta không phải loại người đó.”
Cố Phồn thừa nhận, anh quả thật không giống.
“Tôi không phải, không đồng nghĩa căn cứ không có loại người này, cô nên tự cẩn thận.” Lục Nhai đột nhiên nói thêm.
Cố Phồn: “Cám ơn, tôi sẽ chú ý, lúc anh sử dụng Sinh Cơ Bổ Huyết Đan cũng chú ý, đừng để lộ tôi ra.”
Lục Nhai ừ một tiếng, chuyển động tay lái, ô tô lái vào một đường hầm.
Ánh sáng tối xuống, hai chuỗi bóng đèn trên đỉnh đường hầm sáng ngời chói mắt, giống như những sợi dây thừng giăng đầy sao.
Cố Phồn ngẩng mặt nhìn đèn, căn cứ có rất nhiều thứ mới mẻ, hoa lệ lại thực dụng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ánh đèn hắt bóng mờ ảo xuống gương mặt cô, khi xe việt dã tới gần lối ra đường hầm, Cố Phồn nhắm mắt lại trước, yên bình chờ đợi ánh sáng chiếu vào.
Lục Nhai ở trên người cô cảm nhận được một loại ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Hầu hết tán hộ đều trốn đông trốn tây, không phải muốn nương tựa vào căn cứ, mà là các nguy cơ trên đường đến căn cứ quá lớn, khả năng còn chưa tới căn cứ đã chết trong miệng của quái thú, người thường như thế, dị năng giả cũng nguy cơ trùng trùng.
Cố Phồn không giống với những người đó, bên cạnh cô có một ông nội cấp S song hệ mộc hỏa bảo vệ cô, tấn công và chữa trị đều mạnh.
Theo lời cô nói có thể phán đoán, Cố lão gia tính cách quái gở si mê luyện đan, khó trách nuôi dạy cô thành tính cách có vẻ thích nói cười nhưng thật ra lại cực kỳ lạnh lùng thờ ơ với vận mệnh nhân loại.
Giáo sư Mã nói anh ngoài lạnh trong nóng, vậy Cố Phồn chính là ngoài nóng trong lạnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu không phải ngày đó cô mới tới căn cứ cần gấp chứng minh cô không phải bán thuốc giả, cô chắc chắn sẽ không để ý tới thương thế của Liên Doanh.
Trầm mặc không ngừng kéo dài, Cố Phồn lại nhìn Thanh Lân Thảo trong tinh hạch.
Có lẽ là bởi vì nhìn cô hái thảo mộc, lúc Lục Nhai thu thập những cây Thanh Lân Thảo này, phía dưới mỗi một gốc cây đều mang theo bùn đáy hồ, nhiều Thanh Lân Thảo như vậy, Cố Phồn nghi ngờ phiến đáy hồ kia có thể bị Lục Nhai cạo một tầng da.
Nhìn nhìn, Cố Phồn bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Những Thanh Lân Thảo này đều là một mình anh thu thập, hay là anh có người máy biết thu thập thảo dược?”
Lục Nhai hơi mím môi, làm như nghĩ tới hồi ức không thoải mái, lạnh lùng nói: “Căn cứ chưa từng phát triển ra người máy có chức năng thu thập.”
Cố Phồn:…
Cho nên, Thanh Lân Thảo đều là Lục Nhai một mình ở đáy hồ mò mẫm thu thập?
“Anh có thể hô hấp dưới nước?” Cố Phồn ngạc nhiên hỏi.
Lục Nhai hướng ghế sau thả ra một bộ đồ lặn, trực quan sáng tỏ.
Cố Phồn quan sát một lúc, trong lòng lại một lần nữa bày tỏ sự tán thưởng, tuy bộ đồ lặn không tiện lợi và dễ sử dụng như thuật thủy hành ở Tu Chân giới nhưng người Trái Đất có thể làm được đến mức này cũng rất lợi hại.
Chờ cô xem xong đồ lặn, Lục Nhai một lần nữa đem bộ đồ lặn thu hồi vào không gian.
Cố Phồn nhìn khuôn mặt lạnh như băng của anh, cảm thấy nên nói gì đó: “Anh cho tôi nhiều Thanh Lân Thảo như vậy, tôi nên cảm ơn anh như thế nào?”
Lục Nhai: “Cô cũng cho tôi Sinh Cơ Bổ Huyết Đan.”
Lương tâm Cố Phồn lại bất an, Lục Nhai không biết Thanh Lân Thảo trong tinh hạch có thể luyện ra bao nhiêu Sinh Cơ Bổ Huyết Đan, cô biết, mà cô lại không thích lợi dụng người khác, cho nên hiện tại ở trước mặt cô có hai con đường, một là từ chối món quà này của Lục Nhai, hai là đưa ra thù lao tương đương. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc cô ở môn phái, một số đệ tử sẽ thu thập một ít linh thảo hoang dại cho cô, sau đó cô đem thành phẩm đan dược luyện chế ra chia cho hắn bốn mươi phần trăm.
“Tôi nhận thảo dược, nhưng sẽ cần thời gian trồng nuôi cấy, chờ tôi xử lý tốt sẽ trả lại cho anh, có thể chứ?”
Lục Nhai: “Có thể, tôi không vội.”
.
Đến núi Phượng Hoàng.
Lục Nhai lái xe theo đường núi, nhanh chóng nhìn thấy tường cao do ba người Thanh Đằng hợp lực xây cho Cố Phồn.
Cố Phồn cười gượng: “Bọn họ biết tôi nhát gan nên họ làm cho tôi cái này.”
Lục Nhai nói: “Nếu cô không yên tâm về an ninh của căn cứ, có thể chuyển đến bên cạnh biệt thự của tôi.”
Cố Phồn vội vàng từ chối: “Không cần không cần, nơi này rất tốt, giá rẻ, còn thích hợp mở ruộng thuốc.”
Lục Nhai cũng không khuyên nhiều.
Xe việt dã lái vào cửa chính, vòng qua mấy khúc cua, phía trước xuất hiện hai căn biệt thự.
Đúng lúc này, Phong Hỏa liên lạc với Cố Phồn: “Phồn Phồn còn bao lâu nữa? Tôi chỉ còn một món nữa thôi.”
Cố Phồn: “Hai phút!”
Phong Hỏa: “Nhanh như vậy?”
Trong cửa sổ phòng bếp của biệt thự số hai thò ra một cái đầu, giọng nói của Phong Hỏa trực tiếp phát ra từ vòng tay: “Lục thiếu đích thân đưa về? Aii, Lục thiếu Lục thiếu, đã giữa trưa, anh từ xa một chuyến tới đây thật không dễ dàng, trưa nay ăn bên này đi, tôi lại làm thêm hai món, nhanh thôi.”
Cố Phồn: ....
Thằng nhóc này cũng giả vờ quá đi, bình thường trong tiểu đội, Phong Hỏa phàn nàn về Lục Nhai nhiều nhất.
Cô nhìn về phía Lục Nhai.
Lục Nhai nhìn vòng tay của cô nói: “Cảm ơn.”
Đây là đồng ý.
Phong Hỏa hoan hô một tiếng, kết thúc cuộc gọi.
Một lúc sau, xe việt dã dừng ở bên ngoài biệt thự số hai, Tinh Hà, Mạnh Liên Doanh sóng vai đứng ở bên ngoài, đương nhiên là tiếp đón thiếu soái Lục Nhai.
Cố Phồn kinh ngạc phát hiện, Mạnh Liên Doanh thế nhưng cũng vô cùng khoan dung với Lục Nhai, buổi sáng mới bị Lục Nhai vô tình vứt bỏ ở bên ngoài cơ sở nghiên cứu khoa học, lúc này Mạnh Liên Doanh giống như đã quên chuyện kia, tươi cười xán lạn chiêu đãi Lục Nhai, nói một cách sinh động là dùng mặt nóng dán mông lạnh.
Nhưng mà đến lúc ăn cơm, Cố Phồn liền hiểu lý do.
Đầu tiên là Phong Hỏa nhiệt tình đem hai món ăn đặt ở trước mặt Lục Nhai, tiếp theo Mạnh Liên Doanh thái độ cung kính khom lưng rót cho Lục Nhai một ly rượu vang đỏ: “Anh họ, bọn em cũng nhận nhiệm vụ lính đánh thuê ở thành phố An, nể tình chúng ta phối