Đầu tay chân Cố Phồn đều rất linh hoạt, chỉ mất một giờ đã thành thạo nắm giữ các loại phương pháp thao tác giày phi hành.
Một đôi giày chiến như vậy, cô có thể tự do bay trong phạm vi độ cao thấp, quả thật so với pháp bảo Tu Chân Giới còn lợi hại hơn.
Điều này làm cho Cố Phồn sinh ra hứng thú với công nghệ Trái Đất.
Trên đường trở về căn cứ, Thanh Đằng phổ cập cho cô các loại vũ khí nóng, một loại lợi hại nhất ngay cả quái thú cấp S cũng có thể giết chết, nhưng nó sẽ gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho Trái Đất, không đến lúc cần thiết, nhân loại sẽ tận lực tránh sử dụng. Quái thú cấp S cũng rất thông minh, chúng thích ẩn thân trong rừng sâu núi thẳm, chưa bao giờ tới căn cứ nhân loại tiến hành khiêu khích.
“Cho nên, căn cứ nhân loại cùng quái thú hiện tại ở chung còn tính hoà bình? Quái thú không tấn công căn cứ, vậy chỉ cần người bình thường trong căn cứ không đi ra ngoài, cuộc sống bọn họ cũng không khác gì trước khi xảy ra trận đại phóng xạ.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Phồn tổng hợp các loại tin tức chính mình nghe được, bình luận.
Thanh Đằng mím môi.
Thái Sơn vẫn luôn chuyên tâm lái xe rốt cuộc quay đầu lại nhìn thoáng qua Cố Phồn, trầm giọng nói: “Cậu là tán hộ đối với cuộc sống trước kia ít hiểu biết, trước khi trận đại phóng xạ xảy ra, nhân loại trên Trái đất tự do hoạt động, thậm chí thực hiện các cuộc thăm dò vũ trụ, đại phóng xạ thình lình xảy ra sản sinh một số lượng lớn quái thú, hại chết hàng tỷ người không nói, còn hạn chế cuộc sống của nhân loại trong một vài căn cứ.”
“Nền văn minh nhân loại tiên tiến nhất trên trái đất, bất cứ ai hiểu rõ cuộc sống trước kia, dù là dị năng giả hay người bình thường đều hy vọng khôi phục lại sự tự do trước kia, cho nên các căn cứ đều đang từng bước thanh trừ quái thú xung quanh, khôi phục lại vùng đất đã mất từng thuộc về nhân loại. Đây là một quá trình lâu dài, có thể rất gian khổ, có lẽ thế hệ này của chúng ta đều không nhìn thấy, nhưng chỉ cần cố gắng một ngày nào đó thế hệ tương lai sẽ sống một cuộc sống thực sự độc lập tự do.”
Cố Phồn dù sao cũng là người từ bên ngoài đến, cô không có cảm giác thuộc về Trái đất, cô càng không thể đồng cảm với cảnh ngộ của những người trên Trái Đất.
Tu chân giả nhiều vô tình, cô càng là loại người chỉ lo thân mình, trời sập có người cao chống lưng, cô chỉ cần tìm một chỗ trốn đi sống tạm bợ.
Căn cứ Giang Nam là nơi trú ẩn mà cô mới tìm được cho mình, đáng tiếc vận khí cô không tốt, gặp phải một tên ngang ngược vô lý như Lục Nhai.
.
Lần này Tinh Hà tiếp nhận một nhiệm vụ quân đội, yêu cầu họ đi đến một khu mỏ quặng hiếm ở thành phố An, đem tất cả số quặng hiếm đã được khai thác mang về, nếu như điều kiện cho phép, có thể thu thập càng nhiều quặng thì càng tốt, thu thập quặng càng nhiều thì điểm huân công lại càng lớn, cả đội lính đánh thuê cùng quân sẽ cùng hưởng lợi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thái Sơn là dị năng giả song hệ thổ và không gian, một mình Thái Sơn có thể hoàn thành hai nhiệm vụ khai thác mỏ và thu quặng, các thành viên còn lại trong đội phụ trách đối phó với bất kỳ quái thú nào có thể xuất hiện.
Quái thú hệ không gian đã ít lại càng ít, dẫn đến bất kỳ một viên tinh thạch không gian nào cũng là tồn tại quý hiếm, tiểu đội Tinh Hà bọn họ chưa từng gặp qua quái thú hệ không gian, một khi xuất hành chỉ có thể dựa vào Thái Sơn bảo quản, thu thập vật tư.
Cả buổi chiều, tiểu đội lính đánh thuê đều đang thu thập những thứ mà họ sẽ mang theo trong lần xuất phát này, nguyên liệu thực phẩm, vũ khí nóng là những thứ quan trọng nhất.
Về trang phục, tiểu đội mỗi người đều mặc một bộ chiến giáp, đeo một cái ba lô, ngay cả thay quần áo cũng không chuẩn bị.
Cố Phồn thuận miệng hỏi: “Các cậu không cần tắm sao? Chiến giáp bị bẩn thì phải làm sao?”
Phong Hỏa cười, chỉ vào Tinh Hà nói: “Chiến giáp thì dễ, Tinh Hà xả nước một cái, máu nhiều thế nào cũng có thể rửa sạch sẽ, xong tôi sẽ nhanh chóng hong khô cho các cậu, đảm bảo không cháy một sợi tóc.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Phồn cảm thấy vẫn là thuật thanh tẩy của cô thuận tiện hơn.
Nghỉ ngơi một đêm, sáu giờ ngày hôm sau, sáu người lái xe xuất phát.
Chiếc xe việt dã này đóng vai trò như một lâu đài di động cho sáu người, thân xe phòng thủ tốt, chỗ ngồi cũng được sắp xếp một cách khéo léo. Tinh Hà, Phong Hỏa ngồi ở hàng thứ nhất, Thanh Đằng cùng Cố Phồn ngồi ở giữa, Thái Sơn, Mạnh Liên Doanh ngồi ở hàng cuối cùng, trước sau đều có cường công, nhưng quan trọng nhất là ứng phó quái thú đánh lén.
Có Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh ở đây, trên xe không sợ nhàm chán.
Không khí vui vẻ, giống như bọn họ không phải đi làm nhiệm vụ nguy hiểm mà là đi ngắm danh lam thắng cảnh.
Khi tường thành căn cứ kiên cố càng ngày càng gần, Phong Hỏa, Mạnh Liên Doanh không hẹn mà cùng yên lặng.
Mạnh Liên Doanh có lẽ đã nghe nói gì đó từ Thái Sơn, nằm sấp trên lưng ghế của Cố Phồn, một tay vỗ vỗ bả vai cô, một tay chỉ vào tường thành căn cứ cao cao kia nói: “Tường thành là những gì chúng ta có thể nhìn thấy, trên không dưới đất còn có lưới phòng hộ vô hình, nếu lưới phòng hộ có thể nhìn thấy, Phồn Phồn cậu nói xem, căn cứ này có giống một cái lồng sắt không?”
Cố Phồn hiểu ý Mạnh Liên Doanh: “Cho nên các cậu làm nhiệm vụ cho quân đội cũng là hy vọng sớm ngày giúp nhân loại lấy lại tự do.”
Mạnh Liên Doanh: “Đúng vậy, chúng ta không sinh ra vào thời điểm tốt, tôi đặc biệt hâm mộ thời đại trong phim truyền hình cũ khi mọi người cầm một chiếc điện thoại di động là có thể ra ngoài chơi.”
Cố Phồn: “Lấy thực lực bây giờ của cậu chỉ cần không gặp quái thú cấp S, hiện tại ra ngoài cũng có thể tự bảo vệ mình?”
Mạnh Liên Doanh: “Có lẽ đi, nhưng ra ngoài có thể nhìn thấy gì? Ngoại trừ quái thú vẫn là quái thú, phong cảnh càng tốt, quái thú càng mạnh, mỗi ngày đề phòng quái thú, có ý nghĩa gì?”
Cố Phồn: “Nói vậy cũng đúng.”
Cho nên cô không thích đi ra ngoài, bình an luyện đan kiếm tiền, đó là toàn bộ khát vọng của cô.
Cửa thành nhỏ mở ra, xe việt dã phóng ra ngoài.
Mạnh Liên Doanh thò đầu ra ngoài cửa sổ, nhìn xung quanh: “Anh họ của tôi đâu?”
Phong Hỏa ngồi ghế lái phụ, hất cằm về phía trước bên phải con đường lớn: “Kia không phải sao?”
Cố Phồn hơi ngồi thẳng, ngẩng đầu, ở dưới một gốc cây thẳng tắp thấy được Lục Nhai, anh mặc chiến giáp màu đen phác họa ra dáng người quân nhân cao ngất mạnh mẽ, bả vai rộng lớn, đai lưng màu đen buộc ra eo hẹp, hai chân thon dài mang một đôi giày chiến cùng màu, hơn nữa chiến giáp của Lục Nhai dường như so với chiến giáp hạng A càng thêm mỏng manh. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở