...Phần mở đầu:...
Ngày cuối cùng...
Bầu trời nhuộm đỏ một màu máu, không có lấy một gợn mây.
Đang lơ lửng giữa không trung là một người đàn ông trẻ tuổi, giờ phút này trông anh ta thật không ổn chút nào.
"Trời ơi là Hàn Phi! Anh ấy đến cứu chúng ta!"
Những con người trông bẩn thỉu chật vật nấp trong phế tích ló đầu ra, vui mừng kích động khóc lóc ôm lấy nhau.
Vị thần bảo hộ đến rồi, họ không cần phải trốn nữa.
Hàn Phi cố gắng nuốt ngược ngụm máu vừa định phun ra, khi nãy bởi vì ngăn chặn kỹ năng hủy diệt của Vua Zombie nên anh đã bị nội thương nghiêm trọng.
Hàn Phi lắc đầu cố tỉnh táo, hiện tại dị năng giả đều đã chết hết, những người bạn đồng hành với anh trong bao năm nay lần lượt ngã xuống, hiện tại anh chính là phòng tuyến cuối cùng của nhân loại, nếu vừa nãy không đỡ kỹ năng kia, phải chết là những thường dân yếu đuối ngay sau lưng mình.
Nghĩ đến những người đồng đội đã tử nạn, Hàn Phi đỏ mắt nghiến răng ken két, ánh mắt tràn đầy lửa giận phóng thẳng về phía đằng xa, nơi có một thân ảnh nho nhỏ đang đứng.
Là một nhân loại.
Không, không phải! Hắn đã từng là nhân loại, nhưng giờ thì không phải!
Hắn, là Vua Zombie, kẻ thù của nhân loại, kẻ đã ban phát quyền năng khiến cho xác sống mạnh hơn gấp hàng trăm lần, dồn nhân loại yếu đuối vào ngõ cụt.
Hàn Phi cổ họng đau buốt nghẹn đắng, có lẽ số người ít ỏi sau lưng anh chính là những nhân loại cuối cùng.
Nếu giờ thất thủ...
Vua Zombie không để cho Hàn Phi cơ hội hồi tưởng, bàn tay trắng xanh giấu trong áo choàng đưa ra, khẽ phất một cái, phía sau lưng hắn là hàng ngàn zombie cấp cao điên cuồng lao về phía Hàn Phi.
Có con là nhân loại biến dị, có con là tiến hoá của động vật, cao mười mấy hai mươi mét.
Tất cả đều hưng phấn phóng thẳng về một mục tiêu duy nhất.
Hàn Phi thở hắt ra một cái, đôi mắt nhắm lại nâng cây đại kiếm lên ngang người.
Ánh sáng tím của tử lôi bao bọc lấy thân kiếm, dần dần trở nên sậm màu hơn.
Hàn Phi mở đôi mắt sắc bén, hướng mũi kiếm di chuyển thẳng về phía trước.
Tử lôi từ thân kiếm phóng ra tạo thành các quả cầu sét tím lớn đường kính 1 mét.
Từ các quả cầu sét lại liên tục phân chia như nhân bản vô tính tạo thành vô số quả cầu sét chói mắt.
Anh có chút không chịu được, thân thể khẽ lảo đảo, nhưng rất nhanh bình tĩnh đứng thẳng, bây giờ không phải lúc gục ngã.
Hàn Phi khác với các dị năng giả còn lại, bọn họ ít nhiều tối đa chỉ sở hữu hai thuộc tính, trong khi đó anh sở hữu đầu tiên là tử lôi, nhưng dần dần ngay cả mộc, thủy, hoả, thổ thậm chí hệ phụ là sức mạnh đều có khả năng thi triển.
Vì vậy người ta gọi anh là vị thần bảo hộ, người mạnh nhất nhân loại.
Nhưng bây giờ ngay cả vị thần bảo hộ cũng đang chấp chới bờ vực tử vong.
Tử lôi lần này phóng ra chính là muốn lấy cả sinh mạng chủ nhân nó đem tế.
Trước mắt quái vật đang đến gần, người trong phế tích vừa nãy hô hào vui sướng giờ không khỏi sợ đến mức hét chói tai, nắm chặt hai tay trước ngực không ngừng cầu nguyện thần linh.
"Chết cho ta!!!"
Hàn Phi quát lớn một tiếng, tử lôi như được gắn trên cung chỉ chờ buông tay, phóng nhanh bằng tốc độ chớp mắt về phía đám quái vật.
Ngay sau đó là những tiếng nổ lớn vang dội cùng tiếng gầm rú rung trời của đám xác sống trước khi tan xác.
Hàn Phi không thể duy trì trạng thái bay, khẩn cấp đáp xuống mặt đất, lảo đảo rồi ngã khuỵu xuống, kiếm chống lấy mặt đất mới không đổ gục.
Anh thở hổn hển khó khăn ngẩng đầu nhìn, xác sống lao đến đã bị tiêu diệt hết, nhưng cái nguy hiểm nhất lại ở đằng xa xa kia.
Vua Zombie được bao phủ bởi một chiếc áo choàng màu đen, ngay cả gương mặt cũng bị mũ trùm đầu che đi chỉ hở mỗi một phần gương mặt phía dưới.
Có thể nhìn thấy làn da không khác người bình thường là mấy, chỉ có điều hơi xanh xao.
Hàn Phi nheo mắt cố gắng quan sát nhưng không rõ, chỉ thấy chiếc cằm nhọn nhẵn thín cùng đôi môi mỏng màu đen lúc nào cũng mỉm cười một cách quỷ dị.
"Có chút thú vị!"
Vua Zombie biểu tình tán thưởng mà nói về Hàn Phi.
Nhìn qua hắn thì thấy nửa gương mặt trông khá là trẻ, tóc dài bạc trắng lộ một ít ra bên ngoài áo choàng.
Cánh tay sau áo choàng lộ ra gầy nhỏ, khớp xương tinh tế với móng tay nhọn hoắt đưa tay che miệng cười, trông một phần duyên dáng, nhiều hơn là kỳ dị.
Phía sau Vua Zombie còn có rất nhiều xác sống cấp cao.
Hàn Phi tâm tình dần tuyệt vọng.
Anh sử dụng dị năng hệ mộc tự chữa trị cho bản thân.
Nhưng nó có nhược điểm, tự chữa cho mình sẽ phục hồi lập tức thể lực cùng mana, ngay sau đó sẽ chuyển sang trạng thái bị thương nặng hơn trước đó, hơn nữa không thể dùng nhiều lần trong ngày.
Đây là Hàn Phi muốn liều mạng, dùng sức lực cuối cùng cá chết lưới rách với Vua zombie.
Chữa trị hoàn thành.
Tử lôi trên đại kiếm có dấu hiệu khôi phục, hoa văn cổ đại khắc trên thân kiếm sáng lên ánh tím dịu nhẹ như trấn an tinh thần chủ nhân nó.
Hàn Phi đứng dậy hít một hơi thật sâu, lần này phải tóm được Vua Zombie trước khi cơ thể này vô dụng.
"Thật tuyệt vời! Không ngờ nhân loại mạnh nhất mà lũ thuộc hạ nói với ta lại chính là ngươi.
Kỳ thực ta đã luôn muốn gặp ngươi một lần nhưng đều không có thời gian..."
Tên quái vật nghiêng đầu vỗ tay vài cái, nói với Hàn Phi bằng giọng điệu châm biếm:
"Bây giờ ước muốn của ta đã thành sự thực.
Hàn Phi à! Tốt nhất ngươi nên sống lâu hơn một chút.
Ta chơi chưa có vui đâu."
Vua Zombie nói xong liền phá lên cười khằng khặc.
Tiếng cười dị hợm khiến cho Hàn Phi nghe mà da đầu tê dại run run, nhưng nháy mắt anh đã nắm bắt trọng điểm.
"Ngươi với ta đã từng gặp nhau sao?"
Vua Zombie nụ cười nhạt dần, lắc đầu:
"Không có quen nha!"
Hàn Phi cảm thấy mình bị đùa bỡn, nhanh chóng tỉnh táo lại.
Toàn bộ đồng đội của anh ngã xuống chính là do tên khốn chết bầm này.
Vậy mà bây giờ hắn ta có thể thản nhiên như không nói chuyện vui vẻ đến vậy, càng nghĩ càng tức giận.
Hàn Phi sử dụng kết hợp các kỹ năng tấn công.
Kể ra như người khác kết hợp kỹ năng khắc hệ thường thất bại, nhưng Hàn Phi lại khác, đối với anh bất cứ kỹ năng nào mình sở hữu đều có thể kết hợp với nhau thành kỹ năng mạnh hơn.
Giống như ông trời ưu ái mỗi mình anh, cũng như xấu xa đẩy anh lên một cái trọng trách to lớn nhất, để anh không thể nào rút chân ra, càng ngày càng phải đi đầu ôm bão tố.
Tất cả Hàn Phi phải làm là chiến đấu, bảo vệ, tiếp tục chiến đấu, và không thể gục ngã.
Ai cũng có thể gục ngã, nhưng người đó chắc chắn không phải Hàn Phi.
Vì nếu cái giả thiết này xảy ra, thế giới đã xong từ lâu rồi.
Các thuộc tính hoà trộn vào nhau, dần dần tạo thành một quả cầu nhỏ trên lòng bàn tay Hàn Phi.
Toàn bộ các vết thương trước đó chữa trị cẩu thả vừa lành chút ít lại vỡ ra, lục phủ ngũ tạng muốn đảo lộn, lần này Hàn Phi không chịu được, phun ra một ngụm máu lớn.
"Không sao, không sao...chỉ cần đánh một đòn quyết định...tất thảy đều tốt."
Hàn Phi đầu óc choáng váng tự động viên bản thân, xác định rõ vị trí Vua Zombie liền lao đến, nhanh đến nỗi chỉ để lại tàn ảnh.
Anh nắm chặt quả cầu kỹ năng, lấy hết sức đánh mạnh vào người Vua Zombie.
"AAAAA!!!!!! ĐI CHẾT ĐIII!!!!!!"
Đòn tấn công hiện tại còn mạnh hơn lần trước gấp nhiều lần, sức công phá mạnh đến độ toàn bộ các kiến trúc xung quanh nát thành bột mịn, xác sống bên cạnh Vua Zombie chưa kịp chạy đã bay màu.
Trước đó Hàn Phi sử dụng kỹ năng tường đất đối với những dân thường kia.
Ngay sau cú đánh hủy diệt, tường đất tan ra, người bên trong vẫn an toàn.
Hàn Phi không còn sức mà thở phào, tác dụng phụ kỹ năng chữa trị cùng với thương tích bởi sử dụng kỹ năng có sức công phá lớn