Ngôn Tranh véo mũi nhóc một cái.
Hắn bế cậu nhóc đi tới một chiếc hộp riêng biệt.
Bên trong chiếc hộp này có chứa quần áo của nhóc do hắn thu vào đây.
Hắn thả Tiểu Tâm xuống đất.
_ Bên trong là quần áo của con đấy, con tự chọn đi.
Tiểu Tâm nghe lời ba ba đi tới chiếc thùng.
Cậu nhóc thấy đó là quần áo của mình thật liền tò mò hỏi.
_ Sao ba ba lại có quần áo của con vậy?
Ngôn Tranh suy nghĩ một lát rồi trả lời nhóc.
_ Bởi vì ba ba con có thể làm ảo thuật.
Tiểu Tâm hai mắt đều phát sáng.
_ Vậy ba ba có thể biến ra hổ không?
Ngôn Tranh dở khóc dở cười khi nghe yêu cầu của nó.
Hắn làm sao có khả năng biến ra con hổ chứ.
Cậu nhóc thật biết làm khó người khác mà.
_ Tất nhiên là...!Suỵt!
Tiểu Tâm ngơ ngác, bé không hiểu tại sao ba ba đột nhiên ra hiệu bé im lặng.
Chưa đợi bé kịp phản ứng thì đã bị ba ba ôm lên.
_ Ra đây!
Ngôn Tranh cảnh giác.
Hắn vừa nghe thấy tiếng sột soạt trong này.
Lẽ nào trong không gian còn có người khác ngoài hắn và Tiểu Tâm.
_ Nếu còn không đi ra thì.....!hửm?
Gáu! Gáu! ....
Một con chó Husky bẩn thỉu chui từ thùng thịt bò đi ra.
Khi nhìn thấy hai người đã đưa nó tới đây, nó vui vẻ vẫy đuôi sủa liên tục.
Tiểu Tâm nhìn thấy chó con liền hưng phấn.
_ Ba ba! Là con chó ở dưới gầm xe.
Ba ba cũng làm ảo thuật đưa nó vào đây sao?
Hắn có nên nói là hắn tiện tay ném nó vào đây cho cậu nhóc nghe hay không.
Nói ba ba nhóc có không gian giới chỉ chắc nhóc cũng chẳng tin.
Hắn tùy tiện đáp lời Tiểu Tâm.
_ Đều là ba dùng phép thuật đưa nó vào đây đấy.
Cha bé thật giỏi.
Bé chụt lên mặt ba ba một cái.
_ Ba ba con giỏi nhất!
Ngôn Tranh được con trai khen như vậy tâm đều muốn nở hoa.
Mặc dù nhóc không phải con trai ruột của hắn nhưng đứa trẻ này rất được lòng hắn.
Về sau có lấy vợ sinh con, hắn vẫn sẽ che chở cho nó bình an một đời.
Hình như hắn nghĩ xa quá chăng.
Bây giờ đang tận thế, nay mai không biết sống chết ra sao mà hắn lại nghĩ tới lấy vợ sinh con.
Não hắn bị úng nước chăng?
Hắn cù vào nách cậu nhóc.
_ Tiểu tử thối! Mồm miệng ngọt sớt.
Cả người Tiểu Tâm bị nhột, bé uốn éo người cười khanh khách.
Lát sau liền muốn trượt xuống khỏi người hắn.
_ Con muốn chơi với chó con.
Ngôn Tranh không đồng ý.
Con Husky bẩn thỉu như vậy sao hắn để nhóc chơi cùng được.
_ Trước tiên con thay quần áo trước đi.
Sau đó phải tắm rửa cho chó con sạch sẽ ta mới cho phép con chơi cùng nó.
Tiểu Tâm ngoan ngoãn chọn quần áo.Bé nhấc một bộ từ trong thùng lên.
_ Con sẽ mặc bộ này.
Ngôn Tranh cầm lấy quần áo lần lượt thay cho nhóc.
(Ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ Tiểu Lương Tâm)
Sau khi thay xong hắn còn kiếm lấy chiếc khăn khô lau tóc cho thằng bé.
Hai cha con bận rộn chỉnh trang lại bản thân mà quên luôn con chó con.
Tiểu Husky không được chào đón thì ủ rũ nằm rạp bên thùng thịt bò.
Mọi khi nó vẫy đuôi xum xoe, chủ nhân luôn cưng nựng nó như bảo bối.
Tại sao nó làm như vậy trước mặt hai