Nơi này thuộc phạm vi vùng ngoại thành, tang thi du đãng trên đường không nhiều, thấy tang thi vây lại đây, Phương Vũ Hân ánh mắt lạnh lùng, nắm chặt thanh đao trong tay.
Cô vĩnh viễn không quên ở cuối giấc mơ, tứ chi cô bị phế nằm trên mặt đất không thể nhúc nhích, Phương Mộng Dao cố ý đưa tang thi tới, đứng trên cao mắt lạnh nhìn cô bị tang thi xé xác!Cô lúc đó thật bất lực, hiện tại thì không giống, cô không chỉ có Thanh Mộc Linh phủ, luyện Thanh Mộc Quyết, quan trọng nhất còn bảo vệ được người nhà!Sợ hãi đi qua, nội tâm Phương Vũ Hân dần dần bình tĩnh trở lại:“Dừng xe!”Phương Vũ Dương kinh ngạc nhìn cô một cái, sau đó không do dự dẫm phanh lại.
Xe dừng lại, tang thi phía sau đã vọt lại đây.
Phương Vũ Hân đã chuẩn bị tốt, xe dừng lại cô liền mở đai an toàn, sau đó đẩy cửa xe ra, xuống xe, đóng cửa, động tác liền mạch lưu loát!Phương Vũ Hân mắt lạnh nhìn tang thi tới gần, ngón cái tay trái chống lại nhẹ nhàng, tay phải nắm lấy chuôi đao nhanh chóng rút ra, đao màu đen phát ra một tiếng nhỏ “Tranh”, lưỡi đao được xử lý đặc thù không phản quang, co cảm giác lạnh lẽo.
Phương Vũ Hân đôi tay nắm lấy chuôi đao, nhìn thấy bốn con tang thi đã tới gần, mắt cô hơi nhíu lại, môi nhấp thành một đường thẳng tắp.Chân phải dùng sức dẫm mạnh trên mặt đất, cả người mượn lực nhảy lên, lợi dụng thủ đoạn, thân đao hành động, ở giữa không trung vẽ ra một nữa vòng tròn thật lớn, bốn con tang thi nháy mắt đầu lìa thân.
Cô nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, vì đứng xa, trên người một chút máu đen cũng chưa dính.Phương Vũ Dương xuống xe, so với Phương Vũ Hân dứt khoát lưu loát hơn, động tác anh bạo lực hơn nhiều.
Vì lo lắng cho Phương Vũ Hân, vừa giải quyết tang thi, vừa lưu ý tình hình Phương Vũ Hân bên kia.
Nhìn cô dùng động tác xinh đẹp giải quyết gọn bốn con tang thi, khí phách anh hùng của Phương Vũ Dương trỗi đậy, trong lòng lại sinh ra cảm giác tự hào --“Đây là em gái anh a!”--Tang thi phía trước ngã xuống, tang thi phía sau xông tới.
Phương Vũ Dương biết Phương Vũ Hân một mình có thể giải quyết, không lo lắng tiếp, hết sức chuyên chú đối phó tang thi.Phương Vũ Hân nhìn chằm chằm năm con tang thi đang vây lại đây, nhân lúc tang thi chưa tới gần, lợi dụng khe hở ở giữa.
Phương Vũ Hân không cho chúng nó có cơ hội tới gần, nắm chặt chuôi đao bay thẳng tang thi.
Thân đao rất dài, trải qua xử lý đặc thù lưỡi dao càng sắc bén, chém sắt như chém bùn.Mạt thế mới bắt đầu, tang thi vẫn còn sơ cấp, thân thể so người thường cứng hơn, nhưng làm sao đạt đến trình độ đồng bì thiết cốt.
Hơn nữa tứ chi chúng nó cứng đờ, động tác chậm chạp, lo lắng duy nhất móng tay cùng hàm răng bị biến dị.
Phương Vũ Hân tiến lên, linh hoạt tránh móng tay sắc bén đang duỗi sang, nắm lấy chuôi đao dùng sức vung lên chặt đầu một con tang thi, đồng thời dùng sức đá, không có đầu thân thể bay ngược ra ngoài, đập trúng ba con tang thi đang vây lại đây.Một con tang thi đang từ sau Phương Vũ Hân phía sau đi lại, cô trở tay nắm lấy chuôi đao hướng phía sau đâm, nghiêng người, đùi phải đá trúng bụng tang thi, thừa dịp tang thi bị đá lùi lại, thân thể dùng sức xoay hai vòng, lưỡi dao xẹt qua cổ tang thi, giống như cắt đậu hủ dễ như trở bàn tay đem đầu tang thi chém đứt.Cô quay đầu, mắt tập trung nhìn, thấy ba con tang thi đang chuẩn bị bò dậy, lạnh lùng cười, bước nhanh qua đi, trực tiếp đạp lên thi thể tang thi trên cùng, đem ba cái đầu tất cả đều chém đứt.Tang thi một khi bị chặt đầu sẽ hoàn toàn tử vong, không còn hoạt động.
Mất đầu, ba con tang thi vốn đang giãy giụa liền bất động, thành vật chết hư thối.
Phụ cận còn có linh tinh mấy con tang thi, khoảng cách hơi xa, không cần Phương Vũ Hân tự mình qua, chúng nó sẽ lần theo hương vị người sống chủ động lại đây.Nhìn tang thi không ngừng tới gần, Phương Vũ Hân lần nữa nắm chặt chuôi đao, châm chọc cười rộ lên.
Tang thi sơ cấp không có trí tuệ, chỉ có bản năng.
Đối với huyết nhục có khát vọng nên thời