Phương Vũ Dương đứng bên người Phương Vũ Hân, anh nhạy bén nhận ra Phương Vũ Hân cảm xúc không tốt, quay qua nhìn thấy sắc mặt cô lạnh lùng xa cách hơn vài phần, địch ý hiện rõ trên mặt.
Anh theo bản năng đưa mắt nhìn tới chỗ mười mấy người đang đứng, ánh mắt dừng lại cô gái vừa rồi nói chuyện.Quả thật cô gái này có bộ dáng thiện lương, dưới tình huống như vậy cô không hoảng loạn, ngược lại tự nhiên hào phóng, thật sự khó có được.
Nếu là ngày thường, anh thực thưởng thức cô gái như vậy.
Nhưng Phương Vũ Hân biểu hiện rõ ràng địch ý rất mạnh với cô gái này, anh tự nhiên đối với người này không có hảo cảm.Thu hồi ánh mắt, Phương Vũ Dương hơi nghiêng đầu, thấp giọng hỏi Phương Vũ Hân:“Hân Hân, sao thế? Em quen biết cô ấy à?”Phương Vũ Hân gật đầu, tuy rằng cô đem sự tình giấc mơ kể gần hết cho Phương Vũ Dương, nhưng cũng giấu một phần, trong đó bao gồm cô gái này.
Cô gọi là Lâm Phi Âm, xuất thân không có gì đặc biệt, nhưng làm người lại rất lớn, hơn nữa luôn đồng tình và quan tâm tới những việc những người không liên quan tới mình.
Cái này vốn dĩ không có gì, thậm chí có thể nói là đức tính đẹp.
Nhưng Lâm Phi Âm quá khẳng khái với cả người mới quen biết, là cái loại chuyên hố đồng đội, đúng với câu nói đồng đội như heo!Ở trong mơ, cô cùng Phương Vũ Dương được Lâm Phi Âm cứu, Lâm Phi Âm còn thu lưu bọn họ, cùng bọn họ hợp thành một đội.
Lúc đầu, bọn họ đối Lâm Phi Âm rất cảm kích, nhưng từ từ ở chung, thuộc tính thánh mẫu của Lâm Phi Âm liền bại lộ.
Bọn họ vất vả tìm được vật tư, Lâm Phi Âm trực tiếp đưa cho người khác, hơn nữa thích xuất đầu mọi chuyện, chưa bao giờ nghĩ đến hậu quả.Nhưng Lâm Phi Âm đối với bọn họ có ân cứu mạng, bị ràng buộc với cô ta, bọn họ không có biện pháp bỏ cô ta.
Vì thế, bọn họ tao ngộ không biết bao nhiêu lần gian nguy, cuối cùng Phương Vũ Dương vì cô ta mới rơi vào kết cục thê thảm! Phương Vũ Hân làm sao còn thích cô ta? Hảo cảm ban đầu dần dần bị mài mòn!Hiện giờ, mọi chuyện đều chưa phát sinh, cô sẽ không vì những sự tình trong mơ đi trả thù Lâm Phi Âm, nhưng không muốn cùng cô ta có bất luận liên quan gì.Vì thế Phương Vũ Hân trầm giọng nói:“Chúng tôi chỉ đi ngang qua, phát hiện nơi này hình như có người liền tới xem, các ngươi nếu không có việc gì, chúng tôi đi trước.”Cô nói xong, liền kéo Phương Vũ Dương, chuẩn bị xoay người hướng ra ngoài.Nào biết Lâm Phi Âm lại nói:“Từ từ! Chúng tôi nơi này có chín người bị thương, các ngươi nếu đã tới, liền dứt khoát người tốt tới cùng, giúp bọn họ một chút đưa đến bệnh viện.
Đúng rồi, bên ngoài có phải đã xảy ra động đất? Còn có đám tang thi này, các ngươi biết là chuyện như thế nào không?”Cô ta nói thái độ rất thản nhiên, không có thái độ của người cầu cạnh, cũng không bày ra tư thái vênh mặt hất hàm sai khiến cao cao tại thượng, nhưng chính là thái độ này, làm Phương Vũ Hân phi thường bất mãn.
Cô nhớ rõ ở trong mơ, Lâm Phi Âm luôn như thế này.
Bất chấp hậu quả, mặc kệ người khác có nguyện ý, muốn làm như thế nào liền làm như thế đó.
Cố tình mang thái độ thản nhiên, không nhìn ra chút nào đang làm vẻ, người khác nếu cự tuyệt, ngược lại nhìn có vẻ keo kiệt.Trong mơ Lâm Phi Âm đối với cô cùng Phương Vũ Dương có ân cứu mạng, bọn họ không thể không thỏa hiệp, nhưng hiện tại Lâm Phi Âm với bọn họ không có quan hệ! Phương Vũ Hân dứt khoát nói:“Chúng tôi còn có việc, chỉ có thể thông cảm mà không giúp gì được.
Nhắc nhở một chút, hiện tại bên ngoài có rất nhiều tang thi, các ngươi tốt nhất cẩn thận một chút, trung tâm thương nghiệp này tang thi đã bị chúng tôi diệt sạch, nhưng các ngươi đi ra ngoài vẫn nên cẩn thận một chút, tốt nhất tìm một số vũ khí có thể phòng thân.”Cô nói xong liền kéo Phương Vũ Dương hướng ra ngoài, nào biết Lâm Phi Âm còn nói thêm, rõ ràng cô ta đã bất mãn:“Các ngươi sao có thể như vậy! Chúng tôi nơi này còn có người bị thương, các ngươi sao có thể đi như vậy? Tâm các người có một chút đồng tình hay không?”Phương Vũ Dương lúc đầu không biết nguyên nhân vì sao Phương Vũ Hân không thích Lâm Phi Âm, nhưng lần thứ hai Lâm Phi Âm mở