Viên Nguyên Tinh màu xám được Bạch Khiêm Khiêm yêu thích nâng niu phủng trong lòng bàn tay, hai mắt sáng lấp lánh.
Nhận thấy ánh mắt Phương Vũ Hân, cậu bé quay đầu nhìn về phía Phương Vũ Hân, chớp mắt to, vui rạo rực đem viên Nguyên Tinh đến trước mặt Phương Vũ Hân:“Mẹ, đây là cái gì? Chạm vào thật thoải mái.”Mắt nhìn chằm chằm Phương Vũ Hân như “cầu khen ngợi”, cô nhịn không được nhéo má cậu.
Bị cô nhéo, khuôn mặt bánh bao của Bạch Khiêm Khiêm liền đỏ lên, muốn né tránh, nhưng lại luyến tiếc.
Nếu là người khác, cậu mới không cho nhéo, nhưng đây là Phương Vũ Hân, là người mẹ mà Bạch Khiêm Khiêm mong đợi từ lâu.Phương Vũ Hân bị điệu bộ của cậu bé chọc cười, bật cười một tiếng “Xì”, khuôn mặt bánh bao Bạch Khiêm Khiêm nhăn lại, cô ho nhẹ một tiếng, khen một câu:“Khiêm Khiêm thật giỏi!”Bạch Khiêm Khiêm được cô khen ngợi, nở nụ cười vui vẻ, nhưng cậu chợt nhớ, Phương Vũ Hân chưa trả lời cậu đâu! Cậu nhìn viên Nguyên Tinh trong tay, không rõ vì cái gì, cảm thấy đặc biệt thoải mái.
Cậu cảm nhận được bên trong Nguyên Tinh có năng lượng kỳ quái, khiến cậu rất khát vọng.Bạch Khiêm Khiêm hỏi lại lần nữa:“Mẹ, cái này rốt cuộc là thứ gì?”Phương Vũ Hân giải thích cho cậu bé không giấu diếm:“Viên này là Nguyên Tinh hệ tinh thần, có năng lượng như dị năng của con, vừa khéo con có thể hấp thu.
Hấp thu xong, phẩm chất dị năng của con sẽ tăng lên.
Khiêm Khiêm, con nghe hiểu hết không?”Bạch Khiêm Khiêm nghĩ rồi gật đầu, sau đó hỏi:“Mẹ, con hiện tại có thể hấp thu nó không?”Viên Nguyên Tinh này vẫn luôn hấp dẫn cậu, Bạch Khiêm Khiêm gấp không chờ nổi muốn hấp thu.Phương Vũ Hân có chút lo lắng, Bạch Khiêm Khiêm chỉ là đứa nhỏ, nếu hấp thu Nguyên Tinh, xảy ra chuyện làm sao bây giờ? Hiện tại không phải thời điểm thích hợp, cô nhớ rõ, hấp thu Nguyên Tinh không được đánh gãy, nên tốt nhất vào Thanh Mộc Linh phủ hấp thu.Cô lắc đầu, dặn dò Bạch Khiêm Khiêm:“Khiêm Khiêm, nghe mẹ nói, hiện tại không phải thời điểm thích hợp.
Chờ trời tối, chúng ta đổi chỗ khác hấp thu.”Bạch Khiêm Khiêm nghĩ đến nơi mà Phương Vũ Hân Thanh nói là Mộc Linh phủ, vì thế ngoan ngoãn mà đáp ứng.
Tuy rằng hiện tại cậu rất muốn hấp thu viên Nguyên Tinh trong tay, nhưng Phương Vũ Hân nói như vậy, cậu liền làm theo.Lúc sau Phương Vũ Dương, Phương Cẩm Đường cùng Khúc Thiên Hà cũng cắt xong Nguyên Thạch trong tay.
Khúc Thiên Hà vận khí tương đối tốt, cắt ra một viên Nguyên Tinh hệ thổ, Phương Vũ Dương cùng Phương Cẩm Đường vận khí không tốt lắm, Nguyên Thạch bên trong không có Nguyên Tinh, là không thạch.Nhưng Khúc Thiên Hà là dị năng hỏa, Phương Cẩm Đường lại là hệ thổ, viên Nguyên Tinh hệ thổ này Khúc Thiên Hà không dùng được, ngược lại tiện nghi cho Phương Cẩm Đường.Xong việc đã là thời gian 6 giờ chiều, Phương Vũ Hân đề nghị ăn cơm chiều trước.
Bọn họ có chuẩn bị bình gas, không lo lắng đến biện pháp nấu cơm.
Phương Vũ Hân cùng Khúc Thiên Hà chuẩn bị cơm chiều, ba người còn lại tiếp tục cầm Nguyên Thạch cắt.Hôm nay mới ngày đầu mạt thế, vật tư bọn họ chuẩn bị thực sung túc, Phương Vũ Hân cùng Khúc Thiên Hà không định ăn uống tiết kiệm, cơm chiều món ăn phong phú, nhưng suy xét buổi tối đi ngủ, làm đồ ăn dễ tiêu hóa chút.Nửa giờ sau, mùi vị đồ ăn lan tỏa khắp phòng.
Hai người đàn ông to lớn cộng thêm Bạch Khiêm Khiêm, không hẹn dừng công việc, theo mùi thơm bước nhanh tới bàn ăn.Không biết là nguyên nhân tâm lý hay nguyên nhân sinh lý, ba người đều cảm thấy đặc biệt đói, ngửi được mùi thơm đồ ăn không nhịn được cơn đói.
Khúc Thiên Hà cùng Phương Vũ Hân dọn cơm lên bàn xong, thấy ba người tay cũng chưa rửa liền tới bàn ăn, bà trừng mắt với ba người, không khách khí nói:“Đi rửa tay!”Phương Cẩm Đường cùng Phương Vũ Dương liếc nhau, ngoan ngoãn đi rửa tay, Bạch Khiêm Khiêm lẽo đẽo đi sau hai người.
Nước được đổ vào chậu, ba người sôi nổi rửa sạch tay, lần nữa vây tới bàn cơm.Bữa cơm chiều, người một nhà này ăn đặc