Lý Hành Hải đã ăn mặc tươm tất, nhưng trên người hắn vẫn có chút lưu manh.
Như đại ca xã hội đen mặc đồ tây trang đi đòi nợ trong phim điện ảnh dù trên người mặc toàn đồ hiệu.
"Được rồi Lý Ngôn Hề, cậu keo kiệt với bản thân như vậy, nhưng lại đối với anh trai thì không tiếc thứ gì.
"
Phục Anh không chút né tránh Lý Tinh Hải, nói thẳng khi hắn bước vào cửa.
Bộ trang phục của Lý Tinh Hải trị giá hơn 10 vạn tệ, mà Lý Ngôn Hề vẫn đang đi giày thể thao quá thời được mua trên mạng!
"Thế nào? Ngươi không phục hả? Nhân tiện, em gái, bạn của em từ đâu ra vậy? Thế nào mà giống giả tiểu tử, nói chuyện cũng không chú ý chút? "
Cái này giả tiểu tử vừa đến liền đối với Lý Tinh Hải hắn châm chọc khiêu khích, cho dù ngốc đến đâu, hắn cũng có thể nghe thấy.
.
"Anh, đây là bạn thân nhất của ta, Phục thị tập đoàn gia chủ, Phục Anh"
Lý Ngôn Hề tươi cười giới thiệu.
Phốc.
Lý Tinh Hải, người đang cầm một tách trà cao cấp, vội vàng lấy khăn giấy trên bàn và bắt đầu lau nước trà vừa phun ra.
Mấy ngày nay hắn không làm gì, chỉ nghiên cứu các công ty ở Nam Thành, Tào Lệ nói sau này quan hệ xã hội của hắn đều là cấp bậc ông chủ, sở dĩ Phục Anh là ai hắn cũng đã sớm biết.
"Khụ khụ, thực xin lỗi, thực xin lỗi, ai nha cái này Phục gia gia chủ thoạt nhìn thật đúng là tuổi trẻ tài cao, không nghĩ tới a, không nghĩ tới"
Lý Tinh Hải lập tức thay đổi sắc mặt, nổ lực dùng hảo ngôn hảo ngữ để giảm bớt sự xấu hổ vừa rồi.
Phục Anh liếc hắn một cái, không thèm để ý đến hắn.
"Anh, nhà máy ở đây thích ứng được sao? Hai ngày này chờ anh hiểu rõ hoạt động vận hành ở đây, có thể đến chi nhánh đảm nhận chức vụ tổng giám đốc.
"
Lý Ngôn Hề nói.
"Thích ứng a, anh của em đi nơi nào đều có thể lập tức thích ứng.
Ta nghĩ trưa hôm nay là có thể đến chi nhánh nhậm chức.
"
Lý Tinh Hải sốt ruột nói.
Phục Anh lại liếc mắt, chỉ thấy Lý Tinh Hải là một tên ngu xuẩn, không biết Lý Ngôn Hề đã thừa hưởng những gì từ gia đình đó.
"Nhanh như vậy? Kho nguyên liệu, xưởng làm việc, dây chuyền lắp ráp,