Lạc Thiên Hoa vẫn là rời đi.
Phục Anh luống cuống tay chân ấn nút gọi y tá trên tường, cô không thể tin được, vừa mới còn như vậy nói nhiều lão đầu cứ như vậy an tâm nhắm hai mắt lại, quả táo mà Lý Ngôn Hề vừa cắt đã lăn xuống đất...
"Thật xin lỗi hai vị, bệnh nhân cứu chữa không có hiệu quả, ông ấy đã qua đời.
"
Vị bác sĩ mặc áo blouse trắng tháo khẩu trang ra, khuôn mặt tiều tụy nói.
"Làm sao có thể! Lạc gia gia ông ấy!"
Phục Anh khó tin khóc lên, tại sao lại đột ngột như vậy?
Lý Ngôn Hề ngơ ngác nhìn ông lão dường như đang ngủ say trên giường bệnh, sau đó đi đến bên cạnh, trực tiếp quỳ xuống.
"Sư phụ, lên đường bình an!"
Cảnh tượng rơi lệ làm hình thức hồi ức được kích phát, khán giả rốt cuộc thấy được Lạc Thiên hoa cùng Lý Ngôn Hề lần đầu gặp mặt.
Hóa ra cô bé 10 tuổi Lý Ngôn Hề bị mẹ ruột Tào Lệ đem đi cho một gia đình vô sinh làm con nối dõi, tuy nói là cho nhưng bà ta cũng nhận được một số tiền cảm ơn không nhỏ, số tiền cảm ơn đó đã nhanh chóng bị Tào Lệ cầm đi, trả tiền chuộc cho Lý Tinh Hải, người đang bị giam trong sòng bạc...
Lý Ngôn Hề đã được nuôi dưỡng dưới mái nhà của người khác hơn một năm.
Vào năm thứ hai, người kia đã thụ thai thành công sinh mệnh mới.
"Ngôn Hề, cảm ơn ngươi rất nhiều.
Đều nói nhận nuôi một đứa trẻ có thể mang lại một cuộc sống mới cho chính mình.
Ngươi đúng là phúc tinh của chúng ta." .
"Dì Trương, chú Trần, không sao cả, trước đây ta nghĩ muốn đi qua chỗ người ta học việc, để có thể sớm đi làm kiếm tiền, chỉ là muốn phiền toái các ngươi giúp ta ký giấy đồng ý, rốt cuộc......! Ta......"
Lý Ngôn Hề dường như không muốn nói những cái tên đại biểu cho xưng hô người thân của mình, nhưng nàng dùng loại khác nói ra:
" Người giám hộ hợp pháp hiện tại của ta là các ngươi"
Gia đình kia sau đó đã thành công tìm được nơi cho Lý Ngôn Hề học việc - một học viện võ thuật ở một vùng ngoại ô hẻo lánh.
Cánh cửa của học viện Võ Thuật được mở ra, mà người mở cửa chính là Lạc Thiên Hoa, người tinh thần linh hoạt mười năm trước.
Trên màn hình cảnh tượng còn ở từng màn hiện lên, làn đạn điên cuồng thảo luận.
[Mãnh hán rơi lệ, đây là cái gì nhân sinh bi thảm a? ]
[Tào Lệ cùng Lý Tinh Hải đó quá vô nhân đạo?