Lâm Siêu vừa tỉnh dậy đã cảm thấy có gì đó là lạ.
Mùi thối rữa trong không khí đã biến mất, không khí không có chút mùi lạ nào, việc hít thở trở nên cực kỳ dễ chịu.
Chớ nói đến vùng dân quần cư ở nơi hoang dã, cho dù là ở trong khu căn cứ cấp B thì không khí cũng không tốt bằng bầu không khí trong lành ở đây!
“Đây là đâu?” Lâm Siêu lập tức mở mắt ra.
Trước mắt là một căn phòng xa lạ rộng mười mấy mét vuông, diện tích không lớn nhưng bài trí cực kỳ xa xỉ.
Có những thứ như giường đệm của thời đại cũ, đèn trần hao điện và máy tính mà chỉ nhân viên nghiên cứu gen mới nỡ bỏ tiền mua.
Hơn nữa, căn phòng còn sạch sẽ có phần thái quá, không chỉ không có vết máu và mùi hôi lạ mà ngay đến cả bụi bặm cũng hầu như không có mấy!
Có chuyện gì thế này? Không phải anh đã bị người thức tỉnh giết chết rồi sao?
Ký ức của Lâm Siêu vẫn còn dừng lại ở giây phút cuối cùng của cuộc đời kiếp trước…
****
Lâm Siêu là người sống ở tận thế, đến từ 167 năm sau kỷ Bóng Tối, cha mẹ mất sớm, anh bị hoàn cảnh bắt buộc học cách tự đi săn từ năm sáu tuổi.
Hằng ngày, anh chém giết bọn chuột non mới sinh có bàn chân thối rữa sau đó cố nhét đầy bụng bằng những thi thể chỉ hơi thối rữa một chút của bọn chúng, sống co ro trong xó xỉnh tối tăm của vùng dân quần cư ở chốn hoang dã.
Trẻ mồ côi rất khó sống sót ở chốn hoang dã.
Trong số những đứa trẻ mồ côi tầm tuổi anh, có đứa chết đói trong xó xỉnh tối tăm, có đứa bị xác thối xơi tái trong lúc đi tìm kiếm thức ăn ở bên ngoài, có đứa lại bị dân man rợ ở vùng hoang dã bắt được, chế biến thành thức ăn…
Lâm Siêu sống cẩn thận dè dặt qua được giai đoạn lớn lên và phát triển.
Một ngày nọ năm mười sáu tuổi, nhờ nữ thần may mắn ban phước, anh tình cờ bắt được một con xác thối đặc biệt, sau đó sử dụng năng lượng trong cơ thể nó trở thành người tiến hóa!
Trong ba năm ngắn ngủi, anh tiến hóa từ người tiến hóa cấp F thấp nhất lên cấp A! Một lần nọ, anh lần theo dấu vết tìm được một con xác thối đặc biệt cấp A rất hiếm, khi chuẩn bị giết nó thì bị một người thức tỉnh khác cướp mất.
Gần như không có gì gay cấn, anh thậm chí còn chẳng kịp chạy trốn đã bị một móng vuốt xé nát ngay tức thì!
Hưởng dương mười chín tuổi.
****
“Người thức tỉnh quá mạnh...” Lâm Siêu hoàn hồn, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi, không ngờ với sức mạnh của anh vậy mà vẫn không hề có năng lực phản kháng lại.
Ù!
Bỗng nhiên trong đầu anh đột ngột tuôn ra vô số ký ức vụn vặt xa lạ va chạm dữ dội với ký ức của bản thân anh, đầu anh như muốn nổ, đau túa mồ hôi lạnh.
“Đây là ai? Cũng tên là Lâm Siêu sao? Mười chín tuổi, sinh viên năm nhất, sống ở năm 2017...” Lâm Siêu có phần mù mờ, anh cúi đầu nhìn thoáng qua cơ thể, nó hoàn toàn ăn khớp với những ký ức vụn vặt, đây… không phải là cơ thể người tiến hóa cấp A của anh mà là cơ thể của sinh viên năm nhất Lâm Siêu!
Cùng một cái tên, cùng một độ tuổi.
Một người là sinh viên ngoan ngoãn học hành tiến tới, một người là người tiến hóa cấp A sinh tồn ở tận thế mười chín năm!
“Mình không chết mà là chiếm giữ cơ thể của người này…” Lâm Siêu cảm thấy rất thần kỳ, không ngờ bản thân lại tới thời đại trước kỷ nguyên Bóng Tối.
Ở đây không có người đột biến, không có xác thối, không có quái vật.
Nghe nói động vật hung dữ nhất trên đất liền là sư tử và hổ chưa đột biến, yếu khủng khiếp, chỉ cần một khẩu súng là đã giết được chúng, con người là chúa tể duy nhất trên Trái Đất!
Ở thời đại này, mọi người có thể ăn ba bữa no nê mỗi ngày, đến tối có thể bật đèn chiếu sáng, có thể tắm rửa thoải mái… Tất cả mọi thứ đều là điều mong ước không dám mơ tới ở sau kỷ nguyên Bóng Tối!
Khoan đã!
Hôm nay là ngày 21 tháng 12?
Lâm Siêu bỗng bừng tỉnh, thoát khỏi những cảm xúc tươi đẹp, nếu nhớ không nhầm thì tai họa bùng nổ vào đúng tối ngày hôm nay sau khi mặt trời lặn, thế giới lâm vào kỷ nguyên Bóng Tối hỗn loạn dài đằng đẵng…
Khởi nguồn của cơn tai họa này bắt đầu từ sự bùng nổ của một loại vi rút có khả năng lây lan trong không khí, tốc độ truyền nhiễm nhanh gấp hơn ba mươi sáu lần tốc độ âm thanh, chỉ trong một thời gian ngắn, vi rút đã càn quét toàn bộ thế giới.
Một phần mười dân số thế giới bị lây nhiễm biến thành xác thối điên cuồng cắn mọi người, bất kỳ ai bị chúng cắn hay chạm vào đều sẽ bị nhiễm loại vi rút này biến thành xác thối đáng sợ không có lý trí!
Hiện giờ còn cách tai họa này nửa ngày!
Lâm Siêu hoàn toàn không lúng túng, trái lại còn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Anh từng nghe một vài cụ già có nhiều hiểu biết kể rằng, xác thối và quái vật ở thời kỳ đầu tận thế không hề đáng sợ, chỉ khỏe và nhanh gấp 2-3 lần người bình thường.
Với trình độ thương pháp cấp A3 của bản thân, cộng thêm kinh nghiệm sinh tồn nhiều năm, chỉ cần anh cẩn thận một chút thì hoàn toàn có thể đối phó được.
“Ông trời cho mình cơ hội được có một cuộc đời mới, mình nhất định sẽ nắm chắc nó!”
Lâm Siêu nhủ thầm trong lòng, suy tính xem tiếp theo nên chuẩn bị gì.
Sau khi tai họa bùng phát, thứ quan trọng nhất chính là lương thực!
Lúc gặp nạn đói thì một gói mì ăn liền cũng có thể mua được một mạng sống!
Lâm Siêu biết rõ mùi vị của đói khát, khi đói đến một mức độ nhất định thì con người có thể làm ra bất cứ chuyện điên rồ nào!
Ngoài lương thực ra còn cần phải chuẩn bị vũ khí!
“Tiếc là ở đây quản lý súng đạn rất chặt chẽ, không giống như ở Mỹ có thể tìm được cửa hàng súng lục ở một số con đường sầm uất, đương nhiên là cũng phải có giấy phép mới mua được súng.
Hiện tại không thể mơ tới súng lục, nếu có thể mua được một cây trường thương hay một cây búa, con dao gì đó cũng được.”
Lâm Siêu luyện thương từ nhỏ, không phải súng lục*, mà là vũ khí lạnh trường thương dài chín thước chín tấc! Đạn súng lục ở tương lai cực kỳ đắt đỏ.
Trước khi tiến hóa, ngay cả chuyện ấm no anh cũng còn không đảm bảo được, nói gì tới việc mua đạn.
Vậy nên anh chỉ có thể lựa chọn luyện tập vũ khí lạnh giá rẻ!
*do