Sau khi hộ tống nhóm Sở Sơn Hà an toàn rời khỏi, Lâm Siêu lập tức quay người về nhà, lúc này đã không còn sớm, mắt anh chưa tiến hóa đến giai đoạn có được khả năng nhìn vào ban đêm, buổi tối vẫn là thời điểm không thích hợp đi ra ngoài, dù sao ở trong thành phố đổ nát này, chẳng những có xác thối mà còn có các sinh vật biến dị.
Lâm Siêu thu lỗ chân lông lại, phong tỏa tuyến mồ hôi, cố gắng giảm bớt mùi của con người tỏa ra ngoài, lợi dụng tia sáng chiết xạ để giấu kĩ cơ thể mình, sau khi lách qua vài bầy xác thối trên đường đi, cuối cùng anh cũng thành công về tới tiểu khu trước khi trời tối hẳn.
“Ồ?” Lâm Siêu nhìn cổng ra vào, nơi này có thêm vài thi thể của xác thối, đầu chúng bị đạn bắn nổ, nằm gục ở hàng rào chỗ cổng ra vào.
“Có người từng tới đây.
” Lâm Siêu nhíu mày, hơn nữa những người này còn có súng trong tay, không biết là người của quân đội hay là bọn côn đồ tới cướp.
Anh không dừng chân lại lâu, lập tức trở về tòa nhà trong tiểu khu.
Đi thang máy trở về tầng 18.
Lâm Siêu gõ cửa một tiếng, cửa vừa bị gõ một cái đã nhẹ nhàng mở ra, không ngờ cửa không đóng!
Lâm Siêu thấy lòng mình nặng nề, dự cảm chẳng lành trào dâng trong lòng anh, anh lập tức lao vào trong nhà, phòng khách vốn gọn gàng sạch sẽ, lúc này đã thành một đống lộn xộn, có bảy, tám dấu chân máu in trên sàn nhà bằng gỗ, bắt mắt nhất chính là gạo, rau quả các thứ chất đống đằng sau ghế sô pha, đều biến mất toàn bộ, ghế sô pha cũng bị lật ngược lên.
Hơi lạnh lấp lóe trong mắt Lâm Siêu, anh không nói một lời đi vào phòng bếp, và phòng chị Lâm Thi Vũ, tất cả lương thực cất ở đây đều đã bị cướp sạch sành sanh, kể cả bàn thí nghiệm trong phòng Lâm Thi Vũ cũng bị nện vỡ tan tành, kính hiển vi nằm lăn lóc dưới nền nhà, các ống nghiệm vỡ nát, không khó tưởng tượng ra nơi này đã từng xảy ra chuyện kịch liệt như thế nào!
Trái tim Lâm Siêu nặng trĩu.
Lửa giận ngùn ngụt cháy lên từ tận đáy lòng anh!
Lương thực bị cướp sạch, anh còn có thể đi cướp lại ở các siêu thị lương thực khác, nhưng Lâm Thi Vũ cũng không thấy đâu!
Cô bé duy nhất anh muốn bảo vệ cũng bị nhóm người này mang đi!
Lâm Siêu sống trong tận thế mười chín năm, anh biết một bé gái xinh xắn đáng yêu rơi vào tay quân ác ôn sẽ có kết cục bi thảm như thế nào!
“Nhóc con…” Lâm Siêu siết chặt nắm đấm, ý muốn giết người trong mắt như hóa thành vật thể thật, anh lập tức lao ra khỏi phòng, đi thang máy xuống tầng một.
Lúc này trời đã tối, mặt trời đã lặn về phía tây, thành phố hoang tàn hoàn toàn im ắng, chỉ còn tiếng bọn xác thối gầm gừ tràn ngập xung quanh.
Lâm Siêu không dừng bước, anh đi tới chỗ mấy con xác thối bị bắn nổ đầu ở cạnh cổng ra vào, ngồi xổm xuống cẩn thận kiểm tra mặt đất, nhanh chóng tìm được một số dấu chân rất sâu, số lượng và kích cỡ những dấu chân này không sai khác quá nhiều với những gì anh nhìn thấy trong phòng khách.
Lâm Siêu lập tức cầm cây côn sắt, đuổi theo hướng của những dấu chân này.
Những người này vận chuyển nhiều lương thực như vậy, nhất là mười mấy bao gạo trong số này, ít nhất mỗi người phải vác hai túi, cộng thêm kinh nghiệm sinh tồn của bọn chúng quá ít ỏi nên hoàn toàn không biết xóa dấu chân, Lâm Siêu dễ dàng tìm được con đường bọn chúng rời đi mà không hề gặp bất kỳ cản trở nào.
!
Khách sạn Shangrila.
Ở cửa chính xa hoa, trên bậc thềm tung tóe vài bãi máu màu đen và một thi thể xác thối chết vì bị đánh nổ đầu nằm cách đó không xa.
Có hai người đàn ông trung niên to khỏe đứng ở cửa ra vào, mặc trên người quần áo của thương hiệu xa xỉ, cầm súng ống trong tay, đang tùy ý tuần tra xung quanh, một khi có con xác thối nào lang thang tới gần sẽ bị đánh chết ngay lập tức!
“Anh nói xem, cái bộ đồ chúng ta đang mặc đây, có phải trước đây chỉ ông chủ kiếm được tiền triệu mới mặc nổi?”
“Ôi! Triệu phú đã là gì, tôi nghe thằng Gà Bốn Mắt bảo bộ đồ này của chúng ta trị giá bảy mươi, tám mươi nghìn đấy, ít nhất cũng phải có tiền chục triệu mới nỡ bỏ tiền mua chúng, mà cũng phải thôi, cảm giác mặc bộ này đúng là khác hẳn so với đồ bán đại hạ giá hai mươi đồng một cái của chúng ta ngày xưa, chất vải mượt thật đấy.
”
“Nếu không phải thế giới hỗn loạn, đừng nói mặc, hai ta ngay cả sờ một chút thôi cũng đừng hòng! Hơn nữa, hiện tại trong tay còn có súng, thứ này thích thật đấy!”
“Đúng vậy, tiếc là con gái tôi mất sớm quá, nếu không, hiện giờ tôi đã có năng lực bảo vệ nó rồi.
”
“Chuyện