Kho quốc gia tương đương với một di tích cỡ nhỏ.
Từ xưa đến nay, trong kho quốc gia có chứa một lượng lớn báu vật.
Những báu vật này muôn hình vạn trạng, có nhiều thứ là đồ do các nước chư hầu cổ đại tiến cống, nhiều thứ là đồ con người thời hiện đại khai quật ra từ mộ cổ, có cả đồ thám hiểm được từ ngoài vũ trụ, tất cả chúng đều là những báu vật quý giá cấp độ tuyệt mật mà truyền thông không được phép tiết lộ!
Lâm Siêu từng nghe nói trong kho quốc gia của Viêm Hoàng có một loại kim loại cực kỳ quý giá được tàu vũ trụ phóng lên mặt trăng thu thập được ở ngoài vũ trụ, nó là tư liệu cấp A giống vật liệu chế tạo cánh rồng cải tạo của anh, có thể chế tạo ra vật phẩm di tích cấp A.
Nghĩ tới đây, Lâm Siêu hơi dao động, nếu có hai vật phẩm di tích cấp A ở giai đoạn hiện tại thì anh gần như có thể một mình chống lại cả một khu căn cứ địa!
Phải biết rằng dựa theo phân loại vật phẩm di tích thì xe tăng chỉ là vật phẩm cấp D mà thôi.
...
Trên sân huấn luyện, vây cánh của tư lệnh Hà và người phe tư lệnh Hứa chia ra đứng riêng ở hai khu đất.
Sân huấn luyện rộng lớn trông giống một bàn cờ tướng được chia làm hai bởi một con sông, hoàn toàn tách bạch.
Nhóm Lâm Siêu đứng bên phía phe tư lệnh Hứa.
Người bên phe tư lệnh Hứa cực kỳ vui mừng trước sự gia nhập của nhóm Lâm Siêu.
Kể từ khi căn cứ địa được thành lập, tất cả các năng lực giả từ nơi khác tới đều bị vây cánh của tư lệnh Hà lôi kéo, một số ít người gia nhập phe bọn họ đều bị âm thầm sát hại.
Vậy nên mới dẫn tới tình trạng toàn bộ hơn một trăm năng lực giả đều là chiến sĩ từ trước, không có một ai là năng lực giả từ ngoài vào như Lâm Siêu.
“Tôi là lão Đường, mọi người chuyển qua ở gần phòng ký túc xá của tôi đi, bọn ranh con đó không dám động tới mọi người đâu.”
“Cậu có tầm nhìn đấy, tôi nói cho cậu biết, mặc dù chúng tôi chỉ có hơn một trăm người nhưng tất cả đều là chiến sĩ có kinh nghiệm, từng thực sự chém giết, một người bằng hai người.
Mặc dù phe họ đông nhưng trước đây phần lớn đều là người bình thường, không có khả năng tác chiến.”
“Đúng vậy, gia nhập với bọn tôi chắc chắn là lựa chọn đúng đắn!”
Người phe tư lệnh Hứa vây quanh nhóm Lâm Siêu, hưng phấn nói không ngừng.
Lâm Siêu mỉm cười.
Đúng là những người lính có kinh nghiệm này có khả năng tác chiến mạnh nhưng quân số của phe đối phương gấp bọn họ hơn 6 lần.
Nếu thực sự đánh nhau thì có lẽ họ sẽ bị nhấn chìm ngay lập tức.
Lý do anh gia nhập phe của tư lệnh Hứa hoàn toàn không phải dựa trên việc cân nhắc quân số hay thực lực của hai phe mà chủ yếu là do Sở Sơn Hà là một trong số các thuộc hạ của tư lệnh Hứa.
Tuy vị tư lệnh Hứa này đã nhiều tuổi nhưng là một người cực kỳ mẫn tiệp.
Dựa theo ghi chép của đời sau thì chẳng những cuối cùng ông ta là người giành được thế độc tôn mà còn đuổi sạch vây cánh của tư lệnh Hà ra khỏi căn cứ địa.
Cùng lúc này, ở bên phía vây cánh của tư lệnh Hà, mấy người đứng giữa nhóm đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nhóm Lâm Siêu.
Một thanh niên trong số họ nói: “Anh Tăng, mấy người mới đó không đơn giản đâu, vừa rồi Trác Tình quan sát bằng mắt Cảm Tri phát hiện ra trong bốn người này chỉ có hai người có thể chất gấp khoảng 3 lần, con bé mặc váy voan mỏng màu đen có thể chất gấp người bình thường những 6 lần, ngang ngửa với sĩ quan huấn luyện, còn thằng vừa rồi nói chuyện thì Trác Tình nói cô ta không nhìn ra được, có lẽ thể chất phải gấp ít nhất 8 lần!”
Ánh mắt Tăng Phong sắc lẹm, lạnh lùng nhìn chằm chằm nhóm Lâm Siêu được phe họ Hứa vây quanh, nói: “Xem ra bọn họ cũng có nhân vật lớn âm thầm đứng sau trợ giúp, cung cấp thuốc tăng cường gen cho.
Cuối cùng lão già tư lệnh Hứa cũng không ngồi yên nổi nữa, phải phái vài tên lính ngầm tới.
Có điều cứ coi như thằng đó có thể chất gấp 10 lần đi nữa thì đã sao.
Lát nữa tôi sẽ xin bên trên phê chuẩn lô thuốc tăng cường gen tiếp theo, đợi hai hôm nữa đánh thực chiến, chúng ta sẽ xử gọn hết bọn chúng!”
“Ừm, cứ để cho mấy kẻ tôm tép này nhảy nhót một lát đi.”
“Coi như Chu Tín xui, vấp phải đinh ngầm.”
Tăng Phong lạnh lùng nói: “Huấn luyện cho đàng hoàng đi, tranh thủ thời gian nâng cao thuật cận chiến thêm một chút.”
“Rõ.” Mọi người xung quanh nghe lệnh gật đầu.
...
Giờ nghỉ trưa, Lâm Siêu vừa cơm nước xong xuôi thì bỗng thấy lão Tôn thuộc phe họ Hứa chạy tới nói có nhân vật lớn muốn gặp anh.
Anh thầm suy tính, ngoài mặt vẫn tươi cười đi theo lão Tôn rời khỏi quân doanh tới một khách sạn có dịch vụ vui chơi giải trí ở bên ngoài.
Tới một căn phòng riêng đúng theo chỉ định, trong phòng có ba người, trong đó có hai người Lâm Siêu quen, chính là Sở Sơn Hà và thuộc hạ thân tín của anh ta, sĩ quan Tiểu Tống.
Thân phận của người còn lại hình như cũng tương tự sĩ quan Tiểu