"Hôm nay mẹ trở về sao em không nói cho anh biết.""Em quên mất.
Thịnh An, lát nữa ăn sáng xong em đưa mẹ đến bệnh viện kiểm tra thân thể, anh ở nhà trông sư phụ làm việc, quên nói cho anh biết, em còn mua một máy phát điện năng lượng mặt trời, sư phụ lát nữa cũng sẽ đến, còn có sư phụ lắp đặt cửa sổ chống trộm, cửa sổ chống trộm lắp đặt một nửa vẫn chưa xong, đến lúc đó anh giúp em chiêu đãi một chút.”"Được, dầu xe không đủ, em thuận đường đi đổ xăng nhé.""Còn có một chuyện nữa, buổi trưa em sẽ gọi điện thoại cho ba mẹ, để ba mẹ đưa theo anh cả cùng tới, anh ở nhà nhớ tiếp đón mọi người đó có nghe thấy không."Thiệu Thịnh An đang làm trứng rán ngây ngẩn cả người: "Sao đột nhiên…""Những gì em đã nói tối qua, em biết anh không tin, đến giữa trưa em sẽ làm cho anh tin tưởng.
Anh chỉ cần nói có được hay không?”"Được, đương nhiên là được, chỉ là ba mẹ không nhất định nguyện ý đưa anh cả đến." Nhà anh là nông thôn, gia cảnh bần hàn, sau những năm đầu đi học anh kết hôn với bạn gái, hai người trẻ tuổi không có tiền mua nhà cưới, sau khi kết hôn ở trong nhà vợ, điều này làm cho ba mẹ anh rất xấu hổ tự trách mình, không dễ dàng muốn vào thành phố, cho dù đến cũng là buông đồ xuống rồi rời đi, nhiều lắm là ăn thêm một bữa cơm, căn bản không nguyện ý quấy rầy nhiều."Cứ quyết định như vậy đi." Kiều Thanh Thanh thấy bên cạnh có cánh gà đã rã đông xong, suy nghĩ cánh gà coca nên làm như thế nào, xắn tay bắt đầu động thủ."Thanh Thanh, bỏ muối nhiều quá, lát nữa cánh gà sẽ mặn."Kiều Thanh Thanh ảo não: "Nhiều năm rồi em chưa từng làm cánh gà, gia vị đều xa lạ.”Thiệu Thịnh An mím môi, nở nụ cười: "Vậy anh làm, em đi ngồi cùng mẹ một