“Con không nên ép mình chặt như vậy, ép tới mức sinh bệnh rồi.
""Con biết mẹ không tin, Thịnh An cũng không tin, nhưng không sao, con có một cách để mọi người tin.
"Cô dẫn Kiều Tụng Chi về nhà, trong nhà truyền tới hàng loạt âm thanh đang làm việc, mấy sư phụ bận rộn ngất trời.
"Em đặt bữa trưa cho các sư phụ rồi, còn chúng ta ra ngoài ăn.
" Kiều Thanh Thanh đón Thiệu Thịnh An, ba người đến nhà hàng ăn cơm, xin một phòng có TV.
"Không cần gọi nhiều đồ ăn như vậy, không phải các con muốn tích góp tiền mua nhà sao, bình thường có thể tiết kiệm thì tiết kiệm một chút, chỗ của mẹ cũng có tiền, quay về đều cho các con.
""Mẹ, nhà hàng này hương vị rất tốt, chúng con cũng không phải ngày nào cũng đến.
" Kiều Thanh Thanh gọi bốn món, Thiệu Thịnh An lại gọi thêm hai món nữa.
Đồ ăn lục tục đi lên, sau khi lên đồ nhân viên phục vụ đồng loạt rời khỏi đóng cửa lại.
Ba người bắt đầu ăn cơm trưa, Thiệu Thịnh An và Kiều Tụng Chi đều ăn không ngon, chỉ có mỗi Kiều Thanh Thanh ăn rất ngon miệng, ba người hình thành sự đối lập rõ ràng.
"Con đây là đói bụng mấy ngày vậy.
" Kiều Tụng Chi nói xong gắp cho cô một đũa sườn heo chiên sốt, lại gắp cho Thiệu Thịnh An, áy náy nói với anh: "Là mẹ đã chiều hư nó, bình thường đều phải dựa vào con bao dung con bé, Thanh Thanh nhà chúng ta có thể kết hôn với con thật sự là phúc khí tám đời tu luyện được.
”"Mẹ, Thanh Thanh rất tốt, đêm qua con đến trạm hơn mười hai giờ, buổi tối cô ấy không ngủ còn đi đón con.
Cô ấy đối xử tốt với con, đương nhiên con phải đối xử tốt với cô ấy, có thể kết hôn với Thanh Thanh là phúc khí của con.
”Kiều Tụng Chi nghe được lời này vết chân chim nơi khóe mắt cũng biến thành hoa.
Kiều Thanh Thanh nháy mắt nhịn xuống, cười nói: "Con bật TV, vừa vặn có một chuyện có thể nói với hai người.
”Cô mở kênh tin tức và năm phút sau, tin tức bắt đầu phát sóng.
"Một lát nữa sẽ phát sóng một tin tức quốc tế, núi lửa tám