Chương 111
Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn
d1740e11bd8f151de0874373017a7f17
“Gã cũng không phải nhân vật phản diện boss cuối, loại chuyện nhàn quá không có chuyện gì làm liền chạy đi hủy diệt thế giới này, ngoại trừ nhân vật chính ra còn ai dám làm chứ hả?”
Chỉ như vậy trong lúc nhất thời, tổn thất liền cực kỳ nghiêm trọng, có Mộ Lê Thần cảnh báo trước mà đã như vậy.
Thật khó có thể tưởng tượng nếu dưới tình huống hoàn toàn không hề phòng bị, số dị năng giả cùng truyền thừa giả có bao nhiêu năng lực có thể sống sót chứ? Cho dù ma nhân điều khiển đám quái vật có thực lực công kích cao, bọn họ chỉ có dưới tình huống không có cách nào mới lui.
Nhưng mà lúc này chỉ mới vừa bắt đầu.
Nhóm quái vật đầu tiên từ lòng đất chui ra đều bị dị năng giả cùng truyền thừa giả liên thủ giảo sát, sau lại xuất hiện một màn đánh lén, nhìn qua phảng phất như có vô cùng vô tận quái vật mai phục tại nơi này, khiến người khác không có nổi một tia hi vọng.
Các dị năng giả đều bị đám quái vật đánh lén cản trở, mà đám quái vật dưới tường thành ngoài căn cứ thì không có bất cứ ngăn cản nào, cứ như vậy đến gần tường thành…… Mà ngay lúc này, khi lãnh đạo cấp cao của căn cứ đang chuẩn bị hô hào các vị cường giả tiến lên phòng thủ tường thành, từ mặt đất lại không có con quái vật nào chui ra, thay vào đó lại là rất nhiều tang thi thực vật.
Tang thi thực vật ở dưới lòng đất tấn công dị năng giả, còn đáng sợ hơn so với đàn quái vật nọ.
Không bao lâu, mọi người liền bắt đầu không còn hy vọng có thể bảo vệ nổi căn cứ B thị nữa, thậm chí có người bắt đầu suy xét làm sao để chạy thoát, nhân tâm dạo động dữ dội.
Ngay lúc này chính là lúc cần trấn an nhất, nhóm truyền thừa giả đều đồng loạt nhận được mệnh lệnh từ phía lãnh đạo căn cứ — bày ra trạng thái chiến đấu cường đại nhất của mình.
Bọn họ đại khái nghĩ rằng để nhóm truyền thừa giả bày ra một chút thực lực, dân chúng liền tin tưởng, trấn an liền ổn thỏa.
Chẳng qua, đừng nói người dân, ngay cả nhóm truyền thừa giả được căn cứ và các thế lực lớn mời chào tâm tư đều loạn hết cả lên, mà nhóm truyền thừa giả không có lực lượng chống lưng càng không có gì để nói.
Chẳng qua lãnh đạo căn cứ thống nhất ý kiến như vậy vẫn là không ai dám phản đối, một đám đều đứng ra đảm đương nhiệm vụ trấn an quần chúng nhân dân.
Thủ đoạn của các nhóm truyền thừa giả không giống nhau, lần này Mộ Lê Thần cùng An Dương coi như được một lần đại khai nhãn giới.
Trong đó người khiến bọn hắn ấn tượng khắc sâu nhất có hai người, một nữ tử tuổi còn trẻ khống chế một thanh phi kiếm lao xuống tường thành chém bay đầu vô số quái vật, còn có một nam nhân để râu quai nón dĩ nhiên là dùng âm công, thổi một khúc sáo cực kỳ êm tai, có điều đi chung với bề ngoài của anh ta lại hoàn toàn không phù hợp, khúc sáo cất lên liền lệnh cho đám quái vật tạm thời mất đi phương hướng, nhốn nháo mất trật tự khắp nơi, ngay cả ma nhân cũng không khống chế được.
Rốt cuộc đến phiên An Dương lên sân khấu, Mộ Lê Thần hơi gật đầu với hắn, ý bảo hắn không cần nhẹ tay, tận lực hạ thủ để vun đắp danh tiếng mới tốt.
An Dương cười với Mộ Lê Thần liền đi đến bờ tường thành, tay cầm Băng Hỏa thần cung khổng lồ, cứ như vậy kéo dây cung, cơ bắp trên cánh tay bởi vì kéo cung mà săn lại, trên dây cung không có một mũi tên nào, nhưng khi dây cung bị kéo đến thời điểm căng cứng, một mũi tên mang theo quang mang lam sắc của băng cùng một mũi tên mang theo quang mang hồng sắc của lửa xuất hiện trên thân cung.
Thời điểm An Dương buông tay, hai mũi tên ‘Vút’ một tiếng liền bay ra ngoài, có điều nhìn qua còn nghĩ hai mũi tên thuộc tính tương khắc nhau vẫn dựa theo đường đi thông tthường cứ như vậy thẳng tắp bay, không ngờ đến nửa đường liền thay đổi góc độ, hai mũi tên đụng vào nhau.
Thuộc tính hai mũi tên tương khắc va chạm như vậy, ‘Oành’ một tiếng liền bạo tạc, uy lực vụ bạo tạc không khác gì một vụ nổ lớn, trực tiếp đem mấy vạn con quái vật xung quanh nổ banh xác.
Một kích này khiến người khác khiếp sợ đến mức cằm đều rơi xuống đất.
Một vài người vẫn luôn chú ý bên này đều nhìn thấy An Dương tung một chiêu uy lực cường đại, chợt cảm thấy hi vọng sống sót duy nhất vẫn còn, cũng bất chấp nguy hiểm bên người, lần lượt hoan hô.
Trong lúc nhất thời, An Dương liền nổi bật, nhóm truyền thừa giả xếp hàng phía sau hắn vốn đang chờ cơ hội bày ra thực lực của mình bây giờ không có đất dụng võ.
Bởi vì bọn họ biết chiêu thức của mình so với uy lực của An Dương không là gì, trong tiếng hoan hô của mọi người đối với An Dương, kết quả thật sự làm cho nhóm truyền thừa giả tâm cao khí ngạo chịu không nổi.
An Dương trong sự chờ đợi của mọi người, lại bắn ra hai mũi tên nữa, ước chừng tiêu diệt gần một nửa đàn quái vật của ma nhân, thậm chí nếu không phải ma nhân được tang thi thực vật bảo hộ, lượt tên thứ hai của An Dương cũng đủ giết chết ma nhân.
Liên tục bắn ra ba lần loại song tên băng hỏa, sắc mặt An Dương liền trắng bệch, nếu không phải Mộ Lê Thần đi theo phía sau hắn đỡ lấy, chỉ sợ hắn đã ngã xuống đất.
Có lẽ tổn thất hôm nay rất nghiêm trọng, lại có lẽ ma nhân hôm nay tuy rằng không bị An Dương giết chết nhưng cũng vì An Dương mà trọng thương, có lẽ gã ta vẫn còn những âm mưu quỷ kế khác…… Đến tối, ma nhân rút binh.
Loại hành vi rút binh này thật khiến người ta không hiểu làm sao, bởi vì tang thi thực vật cùng quái vật đều không phải nhân loại, không cần nghỉ ngơi, nếu ma nhân cứ như vậy tấn công nhân loại, nhân loại mỏi mệt không chịu nổi sớm hay muộn cũng sẽ rơi vào vòng luân hãm.
Nhưng nay chỉ mới buổi tối thứ nhất ma nhân liền rút lui, điều này làm cho một hồi chuông báo động reo lên trong đầu mọi người.
Khẳng định sẽ xảy ra chuyện gì đó!
Nói không chừng ma nhân kia âm thầm trù tính kế hoạch khác, tỷ như hủy diệt căn cứ, giết sạch nhân loại, hủy diệt thế giới gì gì đó.
Uầy, có điều nếu gã ta biết người lãnh đạo của nhân loại phỏng đoán gã như vậy chỉ sợ gã sẽ kêu một tiếng oan uổng.
Gã cũng không phải nhân vật phản diện boss cuối, loại chuyện nhàn quá không có chuyện gì làm liền chạy đi hủy diệt thế giới này, ngoại trừ nhân vật chính ra còn ai dám làm chứ hả?
Lúc này ma nhân thật đúng là không giống như những gì đám người kia tưởng tượng phức tạp, gã thật sự bị một chiêu cường đại kia của An Dương dọa sợ, gã cảm thấy khả năng lần này có thể hủy diệt căn cứ và Tần