Chương 137
Edit + Beta: Zombie cưỡi Lợn
05c07683708014395eb105ab5830c8ed.jpg
“Tính sai một bước rồi!”
Mộ Lê Thần nhìn vị bác sĩ tay cầm kim tiêm nói: “Tôi là cường hóa dị năng giả, kim tiêm không thể lấy máu tôi được.”
Sau đó hắn vươn tay ra, ngưng tụ ra một con dao băng nhỏ, tự mình rạch trên cổ tay trái một đường, miệng vết thương chảy ra máu đỏ sẫm, sau đó dưới khống chế của hắn, máu giống như dòng nước rót vào chỗ lõm của dụng cụ, dụng cụ đó vẫn phản ứng như trước, kêu một tiếng ‘tích—-’ thật dài sau đó dội nước cuốn đi máu bên trong chỗ lõm.
Xét nghiệm kết thúc, Mộ Lê Thần đi ra phía sau An Dương đứng, rất ra dáng một hộ vệ, nhưng ở đây không ai dám xem nhẹ hắn.
Không nói đến lúc trước đã thấy dị năng của hắn cường đại cỡ nào, chỉ riêng lúc nãy hắn vừa mới nói mình là Cường hóa dị năng giả, còn ngưng tụ ra dao băng, sau đó lại khống chế máu chảy vào dụng cụ xét nghiệm, thằng ngu cũng có thể nhìn ra hắn là tam hệ dị năng giả Cường hóa, Băng hệ, Thủy hệ.
Tam hệ dị năng giả, bọn họ đến nay chỉ mới thấy một, vậy mà….
Hai mắt An Dương thấp thoáng ý cười nhìn Mộ Lê Thần, trong lòng biết Mộ Lê Thần có chút bất mãn đối với căn cứ X thị, cho nên mới cố ý phô ra thực lực cường đại uy hiếp bọn họ một phen.
An Dương vốn không phải là tang thi, cho nên công đoạn hắn xét nghiệm máu đều rất bình thường.
Đợi khi An Dương kiểm tra xong, tiếp đến là đám thủ hạ của Hứa Dịch Ngôn, vì đã vào căn cứ X thị, Hứa Dịch Ngôn cũng không cần ở chỗ này chờ bọn họ.
Cho nên Hứa Dịch Ngôn nói với An Dương: “Để tôi mang An tiên sinh đi gặp cha tôi một lần, về chuyện kia, còn phải để anh và cha cùng thương lượng.”
An Dương gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Mộ Lê Thần, Mộ Lê Thần vội vàng đuổi kịp bọn họ.
Người bên cạnh nhìn qua chỉ thấy An Dương liếc mắt Mộ Lê Thần là nhắc nhở hắn chú ý đuổi kịp, nhưng kỳ thật đó chính là ám hiệu chuẩn bị ra tay của hai người.
Mộ Lê Thần khi tiến vào căn cứ X thị liền cảm nhận được lực triệu hồi mạnh mẽ dưới lòng đất, thậm chí mấy khỏa Ngũ Hành chi tâm hắn mang theo bên người cũng bắt đầu nóng lên, xao động không ngừng.
Này cũng là nguyên nhân hắn và An Dương nóng lòng muốn ra tay — Mộ Lê Thần một khi không áp chế được động tĩnh của Ngũ Hành chi tâm, không thể nghi ngờ sẽ xảy ra đại loạn.
Mộ Lê Thần không phải không nghĩ tới đưa Ngũ Hành chi tâm cho An Dương cất trong Càn Khôn giới, nhưng không biết vì sao, Ngũ Hành chi tâm lại có phản ứng kháng cự khi ở trong Càn Khôn lâu, nên không thể cất trong đó.
Mộ Lê Thần truyền âm đem sự tình bất thường này nói cho An Dương biết, An Dương liền quyết định tiên hạ thủ vi cường.
Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.
Ai cũng không thể tưởng tượng được thời điểm năm viên Ngũ Hành chi tâm tề tụ sẽ phát sinh động tĩnh lớn như vậy.
Hứa Dịch Ngôn dẫn An Dương và Mộ Lê Thần đến trung tâm căn cứ, nơi đó là đại bản doanh của Hứa gia.
Khi đường đến đại trạch Hứa gia ngày càng rút ngắn, sắc mặt Mộ Lê Thần cũng ngày càng khó coi, hắn nắm chặt lấy túi da rắn bên hông đang không ngừng rung lên, mạnh mẽ ngăn chặn xao động bất an của Ngũ Hành chi tâm.
Xem ra Ngũ Hành chi tâm có thể cảm ứng lẫn nhau, hơn nữa còn rất mãnh liệt, nhất là thời điểm Ngũ Hành tề tụ.
Thậm chí ngay cả Duệ Kim chi tâm tử khí trầm trầm chỉ có thể đặt trong hộp gỗ tận lực ngăn chặn năng lượng xói mòn cũng bắt đầu toả ra quang mang.
Đến trước cửa đại trạch Hứa gia, một nam nhân trung niên lưng hùm vai gấu đứng phía trước, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía An Dương, tựa hồ nghênh đón bọn họ.
Hứa Dịch Ngôn nhìn nhìn nam nhân trung niên kia: “Cha tôi sẽ tự mình đi ra tiếp đón hai người.”
An Dương khẽ nhíu mày, sau đó vẻ mặt nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.
***********************
Mộ Lê Thần tuy rằng muốn áp chế xao động bất an của Ngũ Hành chi tâm, nhưng hắn vẫn ngẩng đầu nhìn Hứa gia gia chủ.
Khi ánh mắt hắn tại rơi xuống nhóm người phía sau Hứa gia gia chủ, hắn lại nhanh chóng cúi đầu.
Không nghĩ tới người cùng Hứa gia gia chủ đón tiếp mình không riêng gì có Tần gia mà còn có cả Mộ Thanh Loan.
(Zombie: Tề tụ đông đủ quá =v=)
Mộ Lê Thần theo bản năng kéo mũ trùm của áo choàng, hai mắt lóe lên một đạo sát khí, thời điểm cuối cùng không thể để Mộ Thanh Loan làm hỏng được.
Hứa gia gia chủ sao lại không để ý đến Mộ Lê Thần ăn mặc thần bí.
Xem ra, cho dù dị năng giả có cường đại cỡ nào cũng kém hơn dị năng giả của căn cứ X thị có phương pháp nhanh chóng tiến cấp, ông ta càng coi trọng tư liệu nghiên cứu biến người thường thành dị năng giả trong tay An Dương.
Hứa gia gia chủ nhiệt tình tiếp đãi An Dương, cùng hắn hàn huyên, thậm chí vì không để An Dương cảm thấy xấu hổ, nên không giới thiệu Tần gia và Mộ Thanh Loan với hắn.
Dù sao không phải ai cũng thích thấy nhìn chủ cũ hoặc là em họ không có quan hệ huyết thống.
Tần gia gia chủ tuy rằng sắc mặt không quá dễ nhìn, nhưng Tần gia lúc này là ăn nhờ ở đậu, cũng chỉ có thể cắn răng nuốt xuống, trong lòng ông rốt cuộc đang suy tính điều gì không ai biết.
Khi Hứa gia gia chủ dẫn An Dương và Mộ Lê Thần vào trong đại trạch Hứa gia chiêu đãi, ông ta trò chuyện với An Dương thật vui, vốn Hứa Dịch Ngôn vẫn đi theo bên người Hứa gia gia chủ đột nhiên bị một dị năng giả gọi đi, ly khai trên đường.
Mộ Lê Thần mẫn nhận ra có điểm bất thường, liền mở rộng tinh thần lực theo Hứa Dịch Ngôn, thu hết nhất cử nhất động của hắn vào đầu.
Hứa Dịch Ngôn đến gặp một người, người kia chính là bác sĩ lấy máu ở gian phòng cách ly, bác sĩ nói với Hứa Dịch Ngôn một câu, khiến Mộ Lê Thần kinh hãi trong lòng.
“Hứa thiếu, kết quả xét nghiệm của dị năng giả tên An Thần kia là dị năng giả cấp bốn, cũng không phải tam hệ dị năng giả.”
Nói xong còn giao cho Hứa Dịch Ngôn bảng xét nghiệm, Mộ Lê Thần xem bản xét nghiệm mà không hiểu gì hết, nhìn đám ngôn ngữ chuyên môn rối tinh rối mù, nhưng hắn