Tiểu đội 10 người phía đối diện vừa tăng tốc chạy vừa điên cuồng xả đạn vào tang thi phía sau bọn họ, người đàn ông dẫn đầu mang trên vai là quân hàm Đại tá có chút kinh ngạc nhìn Chữ Diệp, anh ta vung tay 1 quả cầu lửa bốc cháy hừng hực đánh thẳng tới con tang thi đang muốn tóm chân cậu, nó ré lên rồi nhanh chóng bất động cả cái đầu đều bị đốt cháy thành than trong phút chốc. 2 đoàn người nhanh chóng nhập vào nhau phối hợp cùng Chữ Diệp tiêu diệt hết số tang thi xung quanh cùng với số mà ả Đường Tuyết Nhạn đã dẫn đến.
Kết thúc tràng chiến địa đẫm máu lông trên người Đô Đô cũng bị dính rất nhiều máu đen hôi thối chúng bết lại vào nhau vô cùng khó chịu, Chữ Diệp trước tiên xoa lông an ủi nó đồng thời dùng ý thức trao đổi hứa sẽ cho nó đi tắm rửa sạch sẽ, bản thân cậu cũng ghét bỏ tháo bao tay vứt đi. Bọn họ ngồi tại chỗ nghĩ ngơi 2 bên cũng không bắt chuyện với nhau mà yên lặng dưỡng thần khoảng nửa tiếng đồng hồ thì 1 tiểu đội khác lái xe nhỏ đến trước tiên đưa tất cả về chỗ tập hợp tạm thời của người gặp nạn được dựng nên bằng dù quân dụng gần cổng lớn rồi mới bắt đầu tiến hành công tác thanh lí cùng tìm kiếm người sống trốn trong trường, Vị Đại tá kia vừa đến nơi đã vội vã rời đi báo cáo tình hình chiến đấu cho cấp trên sau đó quay lại tìm Chữ Diệp đề nghị muốn được trao đổi riêng với cậu, 2 người cùng rời khỏi chỗ tập hợp đến 1 khu vực vắng người đã dọn dẹp sạch sẽ. Người này tuổi chắc cũng ngoài 30, nước da ngâm đen mặt mũi nghiêm nghị hoàn toàn là dáng vẻ quân nhân chính nghĩa tràn đầy đúng chuẩn. 2 người lịch sự bắt tay, y mở lời.
-" Chào cậu, lúc nãy đã được xem cậu chiến đấu, dị năng của cậu thật sự rất mạnh! Chắc cậu cũng nhận ra chúng tôi đến đây để làm gì phải không?"
-" Cứu nạn! Ko phải sao?"_ Chữ Diệp đáp lời.
-" Đúng vậy, đó là trách nhiệm của chúng tôi! Tuy nhiên vẫn còn 1 mục đích quan trọng nữa"
Y im lặng khi nhắc đến trách nhiệm bất giác sống lưng cũng thẳng hơn, Chữ Diệp cũng không xen mồm, y lại chậm rãi tiếp lời.
-" Chính phủ hiện tại cần những dị năng giả mạnh mẽ như cậu, nếu cậu chấp nhận đi với chúng tôi làm công tác cứu trợ đãi ngộ đương nhiên sẽ ko kém!"
-" Xin lỗi nhưng tôi từ chối!_ Chữ Diệp không hề do dự đáp ngay_" Tôi không đủ lòng chính nghĩa như các vị khi xảy ra nguy hiểm tôi sẽ ưu tiên bảo vệ bản thân thậm chí bỏ chạy, hi sinh tính mạng để bảo vệ người không quen biết tôi ko làm đc!"
Y im lặng dường như suy ngẫm lời Chữ Diệp, dựa trên bản thân mà suy nghĩ thì lập trường của cậu hoàn toàn đúng đắn, quân nhân bọn họ là cấp trên cấp dưới cũng là anh em thân thiết sớm chiều bên nhau không ai muốn chính mình và anh em của mình chết vì cứu người khác nhưng bọn họ chính là quân nhân tiềm thức đã khắc sâu sứ mạng bảo vệ nhân dân trung thành với tổ quốc, đó là lí tưởng sống của họ. Mặc dù hắn thật sự rất thưởng thức Chữ Diệp, 1 người trẻ mạnh mẽ lại quyết đoán là đối tượng phù hợp nhất để sát cánh trên chiến trường nhưng tiếc thay bọn họ lại không chung đường tư tưởng đối chọi nhau.
-" Tôi hiểu_ y lên tiếng, tác phong dứt khoát không hề níu kéo_ tuy rằng tôi vô cùng tiếc nuối khi không thể kéo cậu trở thành đồng đội! Thế nhưng tôi cũng hi vọng sau này còn có thể gặp lại cậu! Tôi là Giang Thành quân đoàn 7 trực thuộc Thủ đô. "
-" Chữ Diệp , sinh viên năm 3. Mong được gặp lại anh !"_ Giang Thành nhanh chóng bị 1 cấp dưới gọi đi giúp đỡ công tác sắp xếp người, Chữ Diệp trở lại doanh trướng tạm bợ số 1 mấy người A Toàn đều ở trong đó, Trương Gia Hàn cạn kiệt dị năng đã được đưa qua chỗ khác nghĩ ngơi.
-" Chữ Diệp, cậu không đi cùng bọn anh à?"_ Hữu Thiệu đầu tiên là chất vấn _Đi 1 mình rất nguy hiểm, anh đã tìm hiểu rồi tất cả người cứu được hôm nay sẽ đưa về quân khu tỉnh F, nơi đó vẫn an toàn cùng đi đi!"
-" Đúng vậy Tiểu Diệp, đi cùng đi!"_ A Toàn gấp gáp níu lấy áo khoát Chữ Diệp muốn giữ cậu lại.
-" Mục đích tôi quay lại đây chỉ là giúp đỡ mọi người, tôi đã có dự định cho sau này rồi. Hôm nay mọi người cũng trông thấy tôi có thể bảo vệ bản thân mình Đô Đô cũng rất mạnh!"
-" Hầy, cậu thật là..._ Hữu Thiệu thở dài, nhẹ nhàng vỗ vai Chữ Diệp, thầm nghĩ từ khi nào thằng nhóc này lại cố chấp vậy chứ_ kiên quyết như vậy thì anh cũng không cản nữa, giữ mạng sau này ...nếu anh còn sống được..."
-" Đương nhiên là sẽ sống! Mọi người đều sẽ sống sót!"
Chữ Diệp cùng bọn họ ôm tạm biệt, dịu giọng an ủi A Toàn 1 hồi rồi mới ra ngoài tìm Đô Đô ban nãy khi bọn họ đến nó đã được 1 binh sĩ yêu thích động vật mang ra vòi nước cứu hỏa ở sân sau tắm rửa sạch sẽ giờ đang nằm phơi nắng trên thảm cỏ, Chữ Diệp đến tiện tay đưa cho binh sĩ kia mấy hộp thuốc lá tỏ ý cảm ơn, thứ này cậu không dùng nhưng vẫn trữ để đề phòng tình huống cần xã giao sau này.
-" Ơ, tỉnh rồi?!"_ bên trong không gian đứa bé trai cựa quậy muốn tỉnh lại, Chữ Diệp suýt thì đã quên mất nó. Nhân lúc bọn họ còn ở đây cậu cứ đem nó giao cho Giang Thành luôn vậy, dù hơi mạo hiểm khi để người lạ vào không gian nhưng thằng bé này cũng mới 2 tuổi có nói ra những gì nó thấy thì cũng chẳng ai tin. Chữ Diệp quay người muốn tìm chỗ vắng để vào không gian thì giọng nữ khiến cậu chán ghét lại như dự tính mà đúng lúc vang lên
-" Chữ ... Chữ Diệp cậu, có phải cậu định không đi cùng quân đội hộ tống không?_ Đường Tuyết Nhạn ngập ngừng hỏi, vành mắt hơi đỏ môi anh đào mím lại bộ dáng vừa đáng thương vừa lúng túng rất dễ dàng tìm kiếm sự đồng cảm từ người khác giới đương nhiên Chữ Diệp là ngoại lệ, bị lừa 1 cái mạng mà còn không tránh được thì thôi cậu dứt khoát để Đô Đô đè 1 phát chết luôn cho rồi.
-" Đúng vậy, có gì không?"_ Chữ Diệp dựa vào thân cây lạnh nhạt trả lời, Đô Đô liếc qua Đường Tuyết Nhạn liền quay đi, nó cảm nhận được Chữ Diệp không thích người phụ nữ này. Có 1 câu hỏi cả đời trước cậu vẫn luôn thắc mắc nhưng ko dám hỏi thẳng rằng tại sao cô ta lại lựa chọn rời đi dù cho bản thân không sức mạnh cũng không có dị năng bên ngoài thì nguy hiểm trùng trùng, nếu không phải có an bày hoặc dự định từ trước thì sao có thể lựa chọn gần như đi chịu chết như vậy.
Đường Tuyết Nhạn trong lòng vô cùng khó chịu với thái độ xa cách của Chữ Diệp, không nên như thế này đáng lẽ cậu ta phải lo lắng quan tâm cô ta khi cô ta đưa ra yêu cầu thì vui vẻ chấp nhận chứ không phải là lạnh lùng chất vấn như vầy mới đúng .
-" Cậu mang tớ đi cùng được không, tớ... người nhà của tớ ở A thị rất có quyền lực! Đến đó cậu sẽ có được địa vị rất cao, chúng ta cũng sẽ... "_ Cô ta tiến tới động tay muốn kéo tay Chữ Diệp lại bị cậu vô tình tránh ra đành quẫn bách thu tay lại.
-" Việc đó cô nên nhờ quân đội!"_ Hóa ra, khi đó cô ta đã nhận được tin của người nhà nên mới 1 mực muốn trở về A thị, tên cường giả cô ta đi theo đời trước có lẽ là cấp dưới hoặc dị năng giả phụ thuộc gia đình cô ta được phái đến tiếp ứng, những kẻ mà cô ta cứu giúp trên đường chẳng qua là dùng để bảo vệ chính mình an toàn gặp được tên kia thôi nói vậy thì mọi thứ cũng hoàn toàn rõ ràng rồi.
Chữ Diệp từ chối thẳng thừng như vậy nằm ngoài dự tính của cô ta. Nhà cô ta ở tp A thực sự là gia tộc nắm thóp, mặc dù chỉ là con riêng nhưng nhờ khôn khéo mà bản thân leo lên địa vị cũng không thấp, nếu Chữ Diệp ngoan ngoãn đưa cô ta đi thì khi đó còn có thể cho cậu ta chút lợi ích nhỏ đằng này lại không biết điều như vậy. Đường Tuyết Nhạn sầm mặt rời đi, cô không tin là không tìm được người đưa mình về A thị, rồi cô ta sẽ để Chữ Diệp phải hối hận vì quyết định ngu xuẩn hôm nay.
----------------------'-------
Chữ Diệp lặng lẽ tiến vào không gian, đứa trẻ đã tỉnh lại đang dùng cặp mắt tròn to hoảng hốt nhìn ngó xung quanh, thấy cậu đột nhiên xuất hiện từ hư không thì liền muốn chạy trốn. Chữ Diệp kinh ngạc nhìn thằng bé đột nhiên biến mất ngay trước mắt rồi lại ngã xuống phía sau cách chỗ cậu đứng gần 3m hơn, cậu chạy đến đỡ đứa trẻ nằm trên mặt đất còn đang ngơ ngẩn, được Chữ Diệp ôm lên nó bỗng dưng vùi vào 2 tay bật khóc nức nở. Chữ Diệp luống cuống tay chân không biết phải dỗ trẻ em thế nào chỉ có thể ngồi xuống vỗ vỗ lưng cho đứa trẻ chờ nó ngừng khóc, cũng nhân lúc kiểm tra cơ thể nó các vết thương trên tay và chân đều đã kết vảy, sức mạnh của linh thuỷ thật sự lớn vậy mà còn có thể trị thương, nói vậy sau này Chữ Diệp cũng không lo sẽ chết vì bị thương nữa thế nhưng sức mạnh càng lớn thì bảo mật lại càng phải sâu thêm những bước đi sau này càng cần phải cẩn thận hơn.
Nhìn tình huống thì có vẻ đứa trẻ này đã thức tỉnh dị năng rồi là " thuấn di " thế nhưng không rõ là do linh thủy thúc đẩy hay là do tự bản thân nó thức tỉnh nữa . Dị năng thuấn di đến cấp 9 liền có thể di chuyển giữa 2 thành thị trong chốc lát, là dị năng đứng đầu trong công tác tình báo rất được các đoàn đội săn đón sau này. Tiếng nức nở dần nhỏ lại, đứa trẻ hít hít mũi đôi mắt to ầng ậng nước lén nhìn Chữ Diệp, cậu xoa mặt nó đặt nó xuống để nó đứng trước mặt. Nhẹ giọng.
-" Nghe này! Là anh cứu em anh ko phải là người xấu không phải sợ! Em tên là gì?"
-" Ưm...xin... em xin lỗi"_ đứa trẻ gật gật đầu, tay nhỏ vò gấu áo nhăn nhúm _" Em tên Tiểu Trí!"
-" Được rồi ngoan đi thôi! Anh giao em cho người tốt !"_ Chữ Diệp bế nó lên muốn mang ra giao cho Giang Thành, Ngoài ý muốn là Tiểu Trí dường như lại ko muốn đi, thằng bé vội vàng tránh khỏi tay Chữ Diệp thụp xuống ôm chân cậu, mắt lại thả van thút thít khóc.
-" Không đi đâu, bên ngoài toàn là người xấu! Em muốn theo anh cơ!"
-" Không được! Anh không biết trông trẻ con, anh còn sẽ sống ngoài trời lạnh lẽo, ăn quả dại lâu lâu còn nhịn đói nữa em theo được sao?"_ Chữ Diệp đứng khoanh tay phũ định ngay