Edit: Xue Ding
Trịnh Gia giờ phút này không biết bản thân đang ở nơi nào, cảm giác xung quanh dần dần tối xuống, ngọn lửa trong lòng một đợt rồi lại một đợt thổi đến.
Ngọn lửa giống như một lưỡi dao sắc cắt qua, khiến ngũ phụ lục tạng của hắn tựa hồ muốn bốc hơi, từng đợt dung nham men theo thân thể hắn sượt qua từng chỗ một trên người hắn, hắn đau muốn phát cuồng, hận không thể tự mình đem bản thân băm ra thành trăm mảnh. Hắn nghĩ chỉ có như vậy mới khiến cho những thống khổ kia biến mất.
Hắn chết rồi sao?
Nếu trong thống khổ mà chết đi như vậy cũng không phải là ý kiến tồi, bởi vì hắn không muốn tiếp tục bị dày vò như vậy.
Trong cổ họng đột nhiên bị rót vào một luồn nước trong ngọt, cảm giác sảng khoái nhanh chóng chạy khắp người hắn, tựa như người trong sa mạc mãi miết tìm thấy ốc đảo hằng khát vọng, dòng nước lạnh lẽo tưới sạch lửa nóng trong lòng hắn, những vết thương bị dung nham tạo thành tựa như được xoa dịu từng chút một.
Cả quá trình này không biết giằng co bao lâu, thẳng đến khi những thống khổ đều biến mất, mí mắt Trịnh Gia khẽ nhúc nhích, chậm rãi mở mắt.
“Tỉnh?” Lọt vào trong tầm mắt, là một thiếu nữ thanh tân*(trong trẻo) xinh đẹp, cột tóc đuôi ngựa thoải mái, ánh mắt trong suốt phảng phất như có thể nhìn thấu nhân tâm.
Cố Ngọc nghiêng đầu nhìn nam nhân trẻ tuổi nằm ở ghế sau ô tô, vừa rồi cô một đường lái xe rời khỏi trạm dừng chân, cô vẫn không dám dừng xe lại nghỉ ngơi, cứ chạy xuyên suốt như vậy đến khi tìm được nhà xưởng bị bỏ hoang trên đường cao tốc ở vùng ngoại thành mới dám ngừng xe lại. Bởi vì cô không thể khẳng định người đàn ông này khi nào sẽ hoàn toàn trở thành dị năng giả, nhưng nếu trở thành người biến dị ở trên xe cô thì làm sao bây giờ? Không sao cả! Cô mang người lên xe thì chung quy cô vẫn lưu lại một đường sống cho mình.
Nếu hắn trở thành người biến dị, cô có thể một đao chém xuống đầu hắn lấy tinh hạch trong não hắn ra.
Tinh hạch chính là thứ tốt, thời điểm sau khi mạt thế đến khiến cho tất cả mọi người khủng hoảng không thôi, lại có người lặng lẽ lột xác cùng thăng cấp dị năng, muốn thăng cấp nguồn năng lượng quan trọng nhất chính là tinh hạch, thứ này có trong người biến dị hoặc là thú biến dị.
“Ngươi…… là ngươi đã cứu ta?” Trịnh Gia chậm rãi ngồi dậy, cả người hắn giống như vừa rớt vào trong ao nước, mồ hôi dính ướt quần áo, gắt gao bao lấy thân hình hắn.
“Hiện tại cảm giác ngươi thế nào?” Tay phải Cố Ngọc nắm Sao Băng kiếm, cánh tay không dấu vết phòng bị thu về phía sau, cô không thể cùng người đàn ông mới tỉnh lại này nói rằng vừa rồi cô đã chuẩn bị tốt, tùy thời có thể giết hắn.
“Cũng tốt, thân thể thực thoải mái.” Trịnh Gia nắm chặt tay, hắn không nói được cảm giác hiện tại mình như thế nào, nhưng trên thân thể, từng chỗ lại cảm thấy như bị trướng đầy, tựa như có thứ gì đó rất muốn phóng thích ra khỏi thân thể.
Loại cảm giác này thật kì quái.
“Ác……” Cố Ngọc kéo dài âm cuối. Cô đang tự hỏi, người nam nhân này trong quá trình phát sốt toàn thân lập loè bạc quang không ngừng, lúc mạnh lúc yếu, nhưng hiện giờ đã hoàn toàn biến đổi thành dị năng giả, bạc quang cũng đã ổn định củng cố quanh thân hắn, thậm chí so với vừa nãy nhìn còn càng thêm loá mắt.
Tựa như dãy ngân hà phát sáng, tất cả đều tràn đầy và thánh khiết hơn.
“Ngươi không cảm thấy trong thân thể có loại lực lượng muốn phóng xuất ra ngoài?” Cố Ngọc nhướng mày, tay phải duỗi ra, một phen đem hắn lôi xuống xe, tay trái chỉ về hướng nhánh cây nhỏ chỉ bằng một lóng tay cách đó không xa, “Ngươi nhìn thử, đem năng lượng trong thân thể muốn phóng xuất ra đánh về phía nhánh cây cổ thụ kia đi!”
“Ân?” Trịnh Gia cảm thấy như lọt vào sương mù, Cố Ngọc nói mỗi chữ hắn xác định đều nghe rõ, nhưng những chữ này ghép lại thành câu thì hắn lại không rõ ý nghĩa câu đó là gì.
Cố Ngọc nghiêng đầu nhìn hắn, “Không hiểu?”
Muốn cô phải thế nào giải thích mới được?
Cảm nhiễm virus tang thi, dị năng đột biến?
Hiện tại cứ như vậy mà nói cho hắn có phải còn quá sớm hay không, không thể tiếp thu thì làm sao bây giờ?
Trịnh Gia mím môi, một lát sau nặng nề gật gật đầu, “Ta thử xem!”
Khi hắn phát sốt té xỉu, tất cả mọi người tránh còn không kịp, là cô gái trước mắt này dũng cảm đứng ra cứu hắn, hơn nữa vẫn luôn ở cạnh hắn đến