Nhìn tang thi sắp bóp đứt của của thành viên trong đoàn, Tử Hoàng cùng Thanh Nguyệt đồng loạt xông lên, người đung lôi hệ người đung băng hệ tấn công nó nhưng không chút hề hấn gì, con tang thi này miễn nhiễm với dị năng của bọn cô?
"Kráo"
Tang thi bị hai người dùng dị năng tấn công liền tức giận gào rú thêm một lần nữa nhưng từ nãy đến giờ cô để ý âm thanh của nó không giống như của một tang thi chút nào.
Thanh Nguyệt lùi lại phía sau Tử Hoàng để anh hiển trợ cho mình còn cô quan sát tang thi. Nhìn mỗi động tang đánh của tang thi vô cùng mạnh mẽ và dứt khoát, nó có tới bến cái tay nhưng may mắn Tử Hoàng đủ sức để cản công kích của nó.
Nhìn tang thi đôi mắt liên tục chuyển đổi màu đen - đỏ làm Thanh Nguyệt bắt đầu nảy sinh nghi ngờ.
"Kráo"
Liên tiếp trong tần 1 toà cao ốc vang lên tiếng gầm rú của tang thi thạch nhân, số lượng đoàn đội bị chết trong tay bọn chúng bắt đầu gia tăng, xem ra không thể suy nghĩ thêm nữa. Liều thôi.
"Anh giữ bốn tay của nó lại giúp em"
"Được"
Tử Hoàng nhanh chóng chuyển từ thế đỡ đòn sang tấn công mãnh liệt, tang thi hoá thạch dù mạnh mẽ nhưng liên tục bị anh bứt lui vài bước. Bàn tay do tinh hạch và thịt của Thanh Nguyệt phát huy công dụng vô cùng nhuần nhuyễn, anh đưa tay lên một cơn gió và lôi điện thoát ra tùe bàn tay trói tang thi thạch nhân không thể nhúc nhích. Nhân lúc này Thanh Nguyệt lấy dà từ xa nhào tới, bằng tay cô ngưng tụ thành một đoạn băng đâm trực tiếp vào hai hốc mắt của tang thi.
Khi tấn công xong Tử Hoàng nhanh chóng đõ cô đứng cách xa tang thi một chút. Chỉ thấy từ tròng mắt của tang thi bắt đầu thoát ra một làng khói đen tuyền và một mùi thối làm toàn bộ lầu một chướng khí mù mịt.
"Kráo"
"Tấn công mắt bọn chúng"
"Rõ"
Tìm được điểm yếu của tang thi mọi người dường như có sức lực để tiếp tục chiến đấu. Mọi người sức cùng lực kiệt nhưng may mắn bọn họ cũng đã giải quyết được toàn bộ tang thi ở lầu một này. Ai nấy đều một lã người ngồi bệch dưới đất không nhúc nhích.
"Mami, papa"
"Mama"
"Papa"
Bốn nhóc tỳ nhà ta nhìn thấy tang thi bị dọn dẹp sạch sẽ mới dám đi ra ngoài khỏi lớp băng bảo bệ của lão nhị Thiên An. Mấy bé đã sớm xem cảnh tượng chém giết tang thi thành thói quen rồi vì tang thi không có tình cảm và làm nguy hại tới mọi người. Những lần trước máu me giết chóc bé đều được ba mẹ bộc kĩ bên trong nên không nhìn thấy gì.
Nhưng lần này thì khác, khi bọn tang thi thạch nhân vừa tấn công mọi người thì bà nội đã bảo bé phải tạo lớp băng bào vệ mình, mọi chuyện để bà lo. Bé nhìn thấy các cô chú anh chị đồng đội lúc trước vừa đi chung với mình đã