Sau khi dụ dỗ được chú mèo nhà ta Hoàng Vân đặt cho nó một cái tên vô cùng oai phong là Hắc Miêu Đại Vương, tên gọi thân mật là Tiểu Hắc.
Cái tên Doãn Lãng từ lúc có Tiểu Hắc xuất hiện thì ngay lập tức bị cho ra rìa.
Bây giờ trong phòng ngủ hai người lại xuất hiện một thành viên không mời, còn có thái độ lòi lõm nữa chứ.
Không những thế việc dụ Hoàng Vân bằng thức ăn bắt đầu có nguy cơ vì không chỉ phải cho cô ăn mà con cho Tiểu Hắc ăn nữa.
Có ai khổ như anh không?
“Vân di.
Vân di bảo Tiểu Hắc tránh xa Đại Bảo của con đi.
Nó cứ nhìn Đại Bảo run hết cả lên rồi”
Hôm nay bọn cô chuẩn bị lên đường tiếp tục thì chú mèo Tiểu Hắc nhà ta phát hiện trên vai lão tứ Tiểu Luân là chú chuột hamster là chuột biến dị cấp 4 lập tức hai mắt sáng rỡ cứ nhìn nó làm nó sợ quá rút vào lòng Tiểu Luân để trốn.
“Con người kia.
Ngươi cống nạp vật cho bổn hoàng thượng là chuyện tốt.
Bổn hoàng thượng sẽ ban thưởng hậu hĩnh cho ngươi sau” - Lão Hắc bây giờ đã là mèo biến dị cấp 5 nên có thể nói chuyện và nó còn biết nó được loài người yêu thích nên đặc biệt tự tin vào bản thân.
“Phải không?”
Thanh Nguyệt đột nhiên xuất hiện kế bên nó làm chú ta giật mình nhảy trốn sau lưng Hoàng Vân.
Con người này thật nguy hiểm, nó có thể cảm nhận được hai con người này mạnh hơn nó nhiều.
Nó không thèm hơn thua đâu nha, đợi nó mạnh lên đi rồi biết tay.
“Cậu không được ăn hiếp Tiểu Hắc của mình” - Hoàng Vân là một con sen mèo chính hiệu liền bảo vệ Tiểu Hắc nhà ta sau lưng.
“Nếu nó còn dám đụng đến thú cưng của con trai mình là mình cho cậu một phần mèo nướng” - Thanh Nguyệt biến ra một hoả cầu quơ quơ trước mặt hoàng thượng và con sen - “Đặt biệt là mày đó Tiểu Hắc”
Vâng, bé mèo nhà ta sợ rồi, ai biểu nó thua người phụ nữ này tận hai cấp làm chi.
Còn cái tên mặt lạnh luôn đi chung với cô ta nữa chứ, cái kẻ đó mạnh cũng hơn nó, đúng là nó xui lắm mới đụng phải hai người này.
“Đi thôi” - Chu Gia Vân sau khi kiểm tra mọi thứ đều ổn lại bắt đầu lên đường.
Tiểu Hắc nhà ta lúc này bắt đầu phát huy tác dụng.
Dù sao nó cũng đã ở trong thành phố này một thời gian dài, ăn không biết bao nhiêu tang thi cùng dị năng giả nên đường ở đây nó rất rành.
Nó nhanh chóng dẫn bọn cô đi qua con đường ngắn nhất đến căn cứ trung tâm nhưng không biết có phải là Thanh Nguyệt không có cảm tình với nó trước vì nó đòi ăn thú cưng của Tiểu Luân hay là do nó từng ăn thịt dị năng giả khác hay không mà cô cảm thấy con đường nó dẫn bọn cô đi có gì đó không đúng.
Bọn cô đi trên đường thì về sau tang thi trên đường bắt đầu thưa thớt dần.
“Tiểu Hắc, mày dẫn bọn tao đi đúng đường không đó?” - Doãn Lãng tới lúc này cũng bắt đầu nghi hoặc nhìn nó.
“Bổn hoàng thượng chỉ đường chỉ có đúng mà thôi.
Các ngươi cứ việc đi theo bổn hoàng thượng”
Ờ thì đi theo nó thôi, nhưng mà nó