Hoàng Vân bắt gặp hình ảnh một nhà bốn người đang cười đùa vui vẻ mà càng run rẫy.
Những kẻ đã gieo rắc những tư tưởng xấu xa và luôn cho Hoàng Vân là một kẻ xui xẻo, là kẻ chí cắt hạnh phục của người khác thì đang nhỡn nhơ hạnh phúc bên nhau.
Thậm chí người con gái của hai người họ cũng đã tìm được người đàn ông của mình.
Nhìn họ như đã sống rất tốt thời gian qua nhưng họ không hề có ý định tìm kiếm cô, như thể cô không mang huyết thống của ông ta vậy.
Thật đáng buồn làm sao.
“Tiểu Vân Nhi” - Doãn Lãng cảm nhận được sự run rẫy từ cô càng nắm chặt bàn tay của cô hơn.
“Em không sao”
Mặc dù nói bản thân không sao nhưng khuôn mặt Hoàng Vân sớm đã xanh mét rồi.
Nghĩ đến việc chỉ nhìn thấy bọn họ mà Hoàng Vân đã run rẫy như vậy rồi thì liệu trước đây khi còn ở cùng họ, bọn họ đã đối xử với cô như thế nào nữa.
“Đi thôi” - Chu Gia Vân cũng vô cùng hiểu thời cuộc, bà cố ý đứng ra che khuất tằm mắt để Hoàng Vân không nhìn thấy gia đình đó nữa rồi boin cô lại tiếp tục đi về hướng khu vực quân sự.
Bọn họ vừa mới đi lướt qua bốn người kia thì Thẩm Hoa Vinh - ba ruột của Hoàng Vân cảm thấy bóng dáng này rất quen thuộc nhưng không biết là ai, thậm chí ông còn không nghĩ cô con gái riêng của mình còn sống.
Ngoài Thanh Nguyệt và Thanh Triệt đã chơi cùng với Hoàng Vân từ nhỏ thì không ai biết Hoàng Vân họ Thẩm cả.
Vì từ rất lâu cô đã muốn chối bỏ cái họ chỉ trên danh nghĩa này rồi.
Bọn họ cũng không xem cô là con thì cô cần gì phải mang theo cái họ trên danh nghĩa này chứ?
“Ông nhìn gì vậy?” - Vợ sau của Thẩm Hoa Vinh thấy ông cứ nhìn chằm chằm nhóm người vừa mới đi qua, theo bóng dáng bà thấy có không ít các cô thiếu nữ.
Máu ghen của bà lại nổi lên liền quát ông - “Ông lại nhìn cái gì đó hả? Mấy đứa đó là người ông có thể nhòm ngó sao? Ông không thấy nó đi với ai à?”
“Bà này.
Có con ở đây này” - Thẩm Hoa Vinh ái ngại liếc nhìn cô con gái và vị con rể tương lai rồi cười trừ - “Tôi thấy cô gái kia bóng dáng nhìn rất quen”
“Hừ.
Ông đừng có biện minh.
Tôi mà biết ông lén phén với nhỏ nào thì coi chừng tôi”
Thẩm Hoa Vinh nhường nhịn vợ sau của mình không phải không có lý do.
Vì người con gái sau của ông rất thương mẹ, bản thân ông và bà ta đều không phải dị năng giả nhưng cô con gái này lại là hoả hệ dị năng giả cấp ba.
Tuy cấp con bé không cao nhưng có khuôn mặt rất được thừa hưởng từ mẹ của nó, nên rất nhanh trong căn cứ đã có người để ý và được một dị năng giả cấp cao lại là thuộc gia đình có địa vị trong căn cứ.
Hỏi sao ông dù trước mạt thế hùng bá một phương nhưng sau mạt thế phải khép nép bà ta chứ.
“Ba không có ý gì đâu mà mẹ?” - Cô con gái không muốn bị mất mặt trước người yêu nên cũng nói đỡ cho ông vài câu - “Con