Nhất thời, Phong Tri Ý không để ý suy nghĩ nhiều, cô vội vàng quay người chạy đến chỗ mình sắp xếp đỡ cụ già đang nằm trên mặt đất đầu đầy máu tươi, nhắm chặt hai mắt, cõng ông ấy đuổi theo chàng trai kia.
Lúc trước vì vội vàng cứu người, cứu được ai cô liền tiện tay đặt ở bên cạnh không xa, cho nên lúc này mọi người còn đang ngồi trong mưa bụi dày đặc.
Nhiệt độ bây giờ gần tới thanh minh, nếu trời nắng thì tốt, nhưng khi trời mưa, thì chỉ có vài độ, vẫn rất lạnh.
Người già vốn đã bị giày vò mà thân thể suy sụp, sao chịu được gió lạnh mưa lạnh như này?Nhưng lúc này thân thể của cô cũng mới từ bên bờ vực cái chết kéo về, còn rất suy yếu.
Phải phối hợp với dị năng, mới có thể cõng được cụ già, thất thiểu chạy về phía trang trại nuôi lợn.
Nửa đường mưa bụi mờ mịt, gặp được chàng trai đang quay lại, anh không nói một lời tiếp nhận cụ già trên lưng cô đưa đến trại nuôi lợn.
Phong Tri Ý đành phải ngay lập tức quay lại cõng cụ già cuối cùng, nhưng cô còn chưa đi được mấy bước, lại bị chàng trai kia chạy tới đón đi.
Phong Tri Ý hâm mộ nhìn lướt qua đôi chân dài của anh, chân dài tốt thật, tốc độ chạy nhanh gấp ba bốn lần cô.
Chờ khi cô chạy tới gần trại nuôi lợn, thì nghe được bên trong vọng