Mật Tình: Nguyện Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 20


trước sau

Hôm nay sau khi hết tiết, Tần Linh lại chuẩn bị đến thăm Tần Thụy.

Vừa bước ra khỏi phòng học, cô thấy Lục Phong đang từ hành lang đi tới.

Nhìn thấy anh, cô hơi mất tự nhiên nhưng sau đó nghĩ lại, tuy mình và anh không thể có quan hệ yêu đương nhưng tình bạn của hai người vẫn mãi không đổi.

Cô mỉm cười nhìn anh, thấy ánh mắt anh ấm áp nhìn mình, đáy lòng Tần Linh hơi thở phào nhẹ nhõm.

Cô nhẹ giọng hỏi: "Sư huynh, hôm nay anh không có tiết à?"

"Không có. Anh chuẩn bị đi về đây. Em đang muốn đi đâu à?" Giọng anh vẫn tràn đầy ấm áp và quan tâm cô như vậy.

Trái tim Tần Linh cảm thấy ấm áp, cô cười khẽ: "Em muốn đi thăm Tần Thụy. Cậu ấy bị tai nạn xe đã được mấy hôm rồi."

Lục Phong ngạc nhiên, "Vậy sao? Để anh chở em đi nhé."

Tần Linh nghĩ nghĩ, gật đầu: "Cũng được. Vậy mình đi thôi."

Lục Phong gật nhẹ đầu, cô cùng anh đi tới biệt thự của Tần Thụy.

Ánh mắt Tần Thụy đạm mạc như sa mạc. Nhìn thấy bọn họ cùng nhau tiến vào, hắn từ đầu đến cuối một câu cũng không nói, chỉ có Dương quản gia nói chuyện với bọn họ, nói cho bọn họ biết tình huống của hắn.

Bác Dương thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn Tần Thụy, lại len lén nhìn Tần Linh cùng Lục Phong. Đại khái nửa giờ sau, cô cùng Lục Phong rời đi.

"Sư huynh, chớ để ý, Tần Thụy tính tình rất quái lạ."

"Không quan hệ, cậu ấy hình như đối với anh rất mâu thuẫn." Lục Phong như có điều suy nghĩ nói.

Tần Linh hơi mất tự nhiên, tất nhiên cô biết suy nghĩ của Tần Thụy, nhưng cô cũng không thể nói rõ với Lục Phong được. Cô cười trừ, "Cậu ấy vẫn hay thế, cũng không phải là chỉ nhằm vào sư huynh, sư huynh đừng đa tâm."

Lục Phong cười khổ, "Anh thấy cậu bé rất có tình cảm với em."

Tần Linh không nhận ra nhưng không có nghĩa là anh không nhận ra. Ánh mắt Tần Thụy nhìn cô cũng giống như ánh mắt của anh nhìn cô vậy, tràn đầy yêu thương và chiếm hữu. Có lẽ cô không biết, mỗi khi cậu thiếu niên ấy nhìn cô, sâu trong đôi mắt đạm mạc đó luôn lóe ra ánh sáng rạng ngời.

Nghe câu nói của Lục Phong, Tần Linh lựa chọn trầm mặc, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ. Lục Phong khởi động xe, một đường trầm mặc. Cô xuống xe, cùng Lục Phong phất tay tạm biệt rồi đi thẳng vào nhà.

...

Sau khi suy nghĩ cẩn thận mọi chuyện, Tần Linh khẳng định rằng bản thân mình đã có tình cảm với Tần Thụy. Nhưng cô và cậu chênh lệch như thế, hai người thật sự không thể nào tiến xa được.

Cô muốn chờ Tần Thụy hồi phục xong, sau này cô hẳn là nên cùng cậu giữ một khoảng cách, chuyện này đối với hai người bọn họ đều tốt.

Buổi trưa thừa dịp đang là thời gian tự học cô đến nhà Tần Thụy, Dương bá lén lút hướng phòng bơi trên tầng một chỉ chỉ, Tần Linh kinh ngạc mở lớn hai mắt, trong lòng tư vị tạp trần, mà phần lớn lo lắng hơn là kinh hỉ.

Cô đi vào phòng khách tràn ngập ánh sáng nhìn qua bể bơi, trong làn nước xanh xanh của hồ bơi rộng lớn, chàng trai như con cái tự do tự tại, ở trong nước bơi lội. Tần Linh đến bên cạnh hồ, không khỏi ca ngợi thần lực của tạo hóa, chàng trai trong hồ dường như được hóa thân bởi những thứ tốt đẹp nhất.

"Tần Thụy, đi lên nhanh một chút, bây giờ sao có thể bơi." Cô nhìn vào trong hồ, thế nhưng cái hồ to như vậy, gợn nước lấp lánh, lại không thấy bóng dáng chàng trai đâu cả. Cô nghi ngờ nhìn chằm chằm mặt nước, chẳng lẽ cảnh tượng vừa rồi là mình tưởng tượng ra sao?

"Cô giáo!" Bên cạnh truyền đến một tiếng gọi. Cô xoay người, chống lại lồng ngực kiện mỹ rắc chắc, chàng trai trần truồng nửa thân trên, thân dưới chỉ mặc một cái quần bơi nhỏ, toàn bộ thân thể đều dính nước lấp lánh, thân thể hắn cao to tỉ lệ hoàn mỹ quả thực là một bức tranh dụ hoặc.

Tần Linh vội vã dời tầm mắt, đi lấy khăn lông lớn, đưa cho cậu, "Cậu bây giờ vẫn không thể bơi."

Tần Thụy không tiếp lời cô, tâm tình cậu bây giờ rất tốt, bên môi mang theo tiếu ý. "Thế nhưng em đã bơi qua rồi, cô giáo, chúng ta thi đấu xem ai bơi được xa hơn, thế nào?"

"Không, tôi không biết bơi." Vừa nói cô vừa tiến lên, giúp hắn lau mái tóc ướt, nhưng hắn quả thật rất cao, cô chỉ có thể kiễng đầu ngón chân, cô không biết động tác này đối với một chàng trai mà nói là một động tác có bao nhiêu dụ hoặc và thân mật.

Bất ngờ thân thể cô bay lên không, "Em dạy cô giáo bơi là được rồi." Nói xong, cô cư nhiên bị Tần Thụy ném vào bể bơi.

"A!" Cô sợ hãi kêu, thân thể như không trọng lượng rơi vào trong nước, Tần Thụy đã nhanh chóng ôm lấy cô, thân thể của bọn họ quấn quýt chặt chẽ cùng một chỗ, bộ ngực no đủ của cô dính sát vào lồng ngực lõa lồ của cậu.

Cậu ở trong nước hôn cô, cô là một con vịt cạn, ở trong nước căn bản không có năng lực phản kháng. Cậu cơ hồ muốn đem cô khảm vào thân thể mình, cô cảm giác được thân thể cậu biến hóa, trong lòng bắt đầu hốt hoảng.

Sau một nụ hôn dài, cậu buông cô ra, lúc tỉnh hồn lại, cô đã bị cậu đặt trên cạnh bê bơi, đầu chàng trai chôn trước ngực cô, đôi môi như lửa nóng
hôn vào đầu nhũ tiêm cách một lớp y phục của cô.

"Ưm..." Tần Linh thở gấp, cô cảm thấy thân thể mình từ từ biến hóa. Dưới thân bắt đầu tiết ra dịch ẩm ướt.

Bàn tay chàng trai nhanh chóng vén áo của cô lên, kéo xuống lớp áo lót, bắt đầu xoa bóp đóa hồng mai mềm mại.

Đôi môi của cậu vẫn không rời khỏi môi cô, cái lưỡi như một chú rắn linh hoạt chui vào mọi ngóc ngách trong miệng cô, hạ thân hai người dính sát vào nhau.

Cự long cách lớp quần bơi như muốn thoát khỏi trói buộc vội vã muốn chen vào u cốc mềm mại thơm ngào ngạt trước mắt.

Tay cậu lần xuống hạ thân của cô, nhanh chóng chui vào chiếc quần lót chạm lên đóa hoa mềm mại.

"Ướt rồi!" Cậu nhẹ giọng nói bên tai của Tần Linh.

Mặt cô hơi đỏ lên, mất tự nhiên xoay đầu đi.

Bàn tay cậu nhanh chóng nắm cằm của cô, ép buộc cô nhìn thẳng mình, đối diện với ánh mắt tràn đẩy lửa nóng của chàng trai, Tần Linh có xúc động muốn chạy trốn.

Nhưng Tần Thụy căn bản không cho cô cơ hội phản kháng, cậu hôn lên môi cô một cái, nhẹ giọng nói: "Linh Linh, xem anh chiếm lấy em như thế nào."

Nói xong, cậu nhanh chóng cởi quần, đặt dục vọng cực đại trước tiểu huyệt, tiến vào. Cậu chôn chặt trong tiểu huyệt của cô, kịch liệt luật động.

"A~~" Tiếng rên rỉ từ trong miệng cô vang lên. Tuy cô đã chuẩn bị nhưng tiểu huyệt chật hẹp không thể chứa hết nam căn thô to của cậu. nó co rút kịch liệt, kẹp chặt lấy cậu.

"Bảo bối, em định kẹp chết anh à?" Tần Thụy nói, thân thể bắt đầu chuyển động, mỗi một lần đều đưa vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt của cô.

"A... ưm..." Theo tốc độ của thiếu niên, thân thể Tần Linh không ngừng rướn lên, hai nhũ phong tuyết trắng đung đưa trước mặt cậu, miệng phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.

Một tay Tần Thụy nắm lấy nhũ phong trước mặt, xoa bóp thành đủ mọi hình dạng, một bên còn lại được cậu dùng miệng chăm sóc, dùng đầu lưỡi khẽ liếm khắp nhũ phong.

Dưới thân cậu vẫn nhanh chóng rút ra đẩy vào, đưa một chút lí trí còn sót lại của Tần Linh bay xa.

Ngực Tần Linh bị ép đến mức khó thở. Cô mở miệng cố gắng hô hấp nhưng Tần Thụy vẫn kịch liệt luật động trong cơ thể cô. Cô vẫn không ngừng thét chói tay. Đột nhiên cậu giữ chặt lấy eo cô khiến cho hạ thân cảm nhận rõ ràng chuyển động của nam căn.

"Cảm nhận được anh sao?"

Không đợi cô trả lời, cậu vẫn tiếp tục đẩy đưa. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhăn nhó, miệng phát ra tiếng rên rỉ vừa đau khổ vừa kích thích. Dục vọng thô to như sắt thép của thiếu niên chen vào thân thể cô, tiểu huyệt chật hẹp lần lượt cảm nhận luật động của cô. Cô không thể dung nạp hết nam căn của cô, thân thể mềm mại không cách nào chịu đựng được dục hỏa của thiếu niên.

Tần Thụy cầm lấy hai nhũ phong mềm mại của cô, ép lại. đôi nhũ phong bị ép, thay đổi hình dạng, ép chặt vào nhau, không hề có kẽ hở nào. Hồng mai nổi lên, kích thích dục vọng của thiếu niên.

"A~~" Cô ngửa đầu lên, rên rỉ, mái tóc đen nhánh hỗn loạn, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng chật vật.

Sau một hồi luật động, nam căn trong bụng cô run rẩy, dưới tiếng gầm đầy thỏa mãn của thiếu niên, một làn tinh dịch nóng bỏng được phun thẳng vào trong hoa huyệt của cô.

Khi phóng thích xong dục vọng đã tích trữ mấy hôm nay, Tần Thụy vẫn chưa vội vã rời khỏi người cô. Cậu ngước xuống, nhìn gương mặt đỏ ửng của người con gái mình yêu, hai mắt cô khép hờ, đôi môi anh đào hơi sưng đỏ như một đóa hoa dụ người hái, dục vọng chưa có dấu hiệu mềm đi lại một lần nữa cứng rắn.

"Ưm..." Cảm nhận được cự long lại bắt đầu hoạt động trong thân thể mình, Tần Linh không chịu nổi than nhẹ một tiếng.

"Cũng tại em quá quyến rũ, khiến anh không chịu được." Cậu khẽ liếm bên tai cô, một màn kích tình lại lần nữa bắt đầu.

Hơn nửa ngày sau Tần Thụy mới thả chậm tốc độ, ôm cô xích lõa đi vào phòng tắm. Nam căn vẫn không rời khỏi tiểu huyệt mà nhẹ nhàng ra vào.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện