Mật Tình: Nguyện Cả Đời Chỉ Yêu Em

Chương 49


trước sau

Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay và tiếng chúc mừng nhiệt liệt. Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía chàng trai. Tần Thụy nhìn Tần Linh cười cười, dưới ánh mắt ngỡ ngàng của cô cùng mọi người, cậu nắm chặt lấy tay cô bước lên trung tâm bữa tiệc.

Cậu nhận lấy giấy chứng nhận quyền sở hữu cổ phần. Đây là của mẹ cậu cho cậu, cậu đương nhiên rất thoải mái nhận lấy.

Sau đó, cậu quay sang cầm lấy Tần Linh cùng nhau cắt bánh kem.

"Hôm nay là tiệc sinh nhật của tôi. Tôi hi vọng có thể cùng người mình yêu trải qua một ngày hạnh phúc nhất." Nói rồi cậu hôn nhẹ lên môi cô.

Mọi người nhìn thấy tình cảnh này, càng vỗ tay nhiệt liệt hơn nữa. Ánh mắt của các cô gái hiện lên những biểu cảm oán hận, hâm mộ, ghen tị nhưng họ đều đồng loạt vỗ tay chúc mừng.

Tần Linh đỏ bừng mặt. Tuy cô rất xấu hổ nhưng trong lòng cảm thấy hạnh phúc không gì diễn tả được. Cô biết, Tần Thụy muốn cho cô yên tâm, cậu muốn cả thế giới đều biết người cậu yêu chỉ có mình cô.

Trái ngược với Tần Linh, biểu cảm Tần Ngạo thoáng khựng lại. Nhưng nhìn vẻ mặt hạnh phúc của cô, trái tim ông càng thêm đau đớn. Thiếu nữ mà ông dành trọn trái tim thì ra đã yêu một người khác. Mà người đó lại chính là con trai của ông.

...

Kết thúc bữa tiệc, về tới nhà, Tần Thụy cùng Tần Linh ngồi trò chuyện trên sô pha.

"Hôm nay em vui không?" Vừa nói cậu vừa vuốt tóc cô.

Tần Linh cười dịu dàng, cô xoa mặt cậu: "Anh không cần phải làm như vậy. Chỉ cần trong lòng em biết anh yêu em là được rồi."

Cậu cầm lấy tay cô, hôn nhẹ lên đó: "Anh muốn cho cả thế giới đều biết, em là người phụ nữ của anh. Tương lai sẽ là vợ của anh, là mẹ của các con anh."

Nghe lời nói thâm tình của cậu, ánh mắt Tần Linh hơi rưng rưng: "Anh làm em muốn khóc rồi đó."

Tần Thụy cười khẽ, cậu ôm chặt cô vào lòng: "Ngốc ạ. Anh luôn muốn em thật hạnh phúc, không muốn người phụ nữ của anh phải đau khổ." Cậu hôn nhẹ lên mái tóc cô.

Đáy lòng Tần Linh tràn đầy hạnh phúc, cô ngước mắt lên nhìn cậu: "A Thụy, em yêu anh."

Nhìn ánh mắt của cô phản chiếu bóng hình cậu, trong lòng Tần Thụy mềm mại như nước. Cậu cúi đầu, hôn lên môi cô.

Nụ hôn từ dịu dàng ôn nhu nhanh chóng chuyển sang nhiệt tình dữ dội như bão táp. Lưỡi cậu cuốn lấy đầu lưỡi cô, hai tay từ từ chen vào quần áo của cô.

"Ưm..." Tần Linh nhẹ rên rỉ. Cô nắm lấy tay cậu, nhẹ giọng nói bên tai cậu: "A Thụy, về phòng đi."

"Được." Tần Thụy cười dịu dàng, nhanh chóng ôm cô chạy lên lầu.

Vừa vào phòng, Tần Thụy liền đẩy cô dựa lên cánh cửa, nắm chắc eo thon của cô. Cậu làm động tác chạy nước rút. Dục vọng cứng rắn đâm vào mông cô qua lớp vải càng trở nên ái muội, dâm mỹ hơn.

Động tác trên tay cậu cũng không nhàn rỗi, nắm lấy váy cô, từng chút từng chút cởi váy cô ra. Ánh mắt cậu không rời khỏi mặt cô. Đôi mắt hẹp dài tản ra dụ hoặc trí mạng.

Tần Linh đã hoàn toàn xích lõa. Cô cảm nhận được dục vọng cực nóng của Tần Thụy đang không ngừng đùa giỡn thân thể cô. Ánh mắt cô không tự chủ được nhìn thẳng vào mặt cậu.

Khuôn mặt cậu như một tác phẩm điêu khắc, tuấn mỹ không tì vết. Đôi mắt như làm bằng màu đen, lóe ra tia nhìn đen láy. Cô đứng trước mặt cô, thân người thon dài cao ngất. Ngón tay cậu bao lấy nhũ phong cô, dùng ngón cái xoa nắn đóa hồng mai.

Mắt cậu không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm cô.

Môi Tần Linh khẽ mở, phát ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng. Khóe miệng Tần Thụy nhếch lên, nụ cười tràn ngập quyến rũ mị hoặc.

Cậu cúi đầu, dùng lưỡi trêu đùa đóa hồng mai của cô. Đóa hồng mai mẫn cảm đã sớm đứng thẳng, tựa như một quả hồng nho nhỏ run rẩy trong miệng thiếu niên.

"A..." Tần Linh rên rỉ. Dưới sự trêu đùa của cậu, hạ thể cô nhanh chóng tiết ra chất dịch ẩm ướt.

Tần Thụy liền dùng lực, xoay người cô sang chỗ khác, nhếch môi, "Bảo bối, hôm nay là sinh nhật của anh. Có phải em nên có quà cho anh không?"

Tần Linh mở to mắt nhìn cậu.

Cậu nhướng mày, hôn nhẹ lên môi cô: "Dùng miệng hầu hạ anh, nào!"

Tần Linh đỏ mặt, cô mím chặt môi, quỳ một chân xuống, ngón tay nhẹ nhàng cởi quần của Tần Thụy. Khi quần rơi trên đất thì đôi chân thon dài rắn chắc có lực của cậu lộ ra, quần lót bó sát ôm lấy phân thân đã sớm dâng trào khiến người ta nhìn mà sợ.

Đây là một con quái vật. Nếu được thả ra thì không biết còn dọa người đến lúc nào. Tần Linh biết rõ sức công phá của con cự long này, đây là thứ khiến cô vừa yêu vừa hận đây mà.

Tần Thụy cao to khiến Tần Linh quỳ trước mặt cậu càng trở nên nhỏ nhắn xinh xắn. Tần Thụy ôm lấy cô để cô quỳ lên bàn. Làm vậy khiến miệng cô vừa tầm với dục vọng đang dâng trào của cậu.

Tần Linh ôm chân cậu, cách lớp vải dùng lưỡi chăm chú liếm con quái vật đang bị giam giữ. Lớp vải bị thấm ướt rất nhanh, con
quái vật to lớn rục rịch trên môi cô.

Tần Thụy đỡ đầu cô, nhẹ nhàng phát ra tiếng rên rỉ.

"Bảo bối, cởi quần lót của anh ra nào. Nó muốn tiếp xúc thân mật với em đó." Dứt lời thì con quái vật giật giật dưới lớp vải.

Tần Linh hít một hơi rồi cởi quần lót của cậu. Quần lót ôm chặt lấy dục vọng của thiếu niên khiến cô mất rất nhiều sức mới cởi được nó ra. Dục vọng thô to được thả ra, không ngừng rung động.

Tần Linh cầm lấy nó. Tay cô không thể cầm hết. Cô dùng đầu lưỡi liếm đỉnh của nó.

"Tiểu yêu tinh." Tần Thụy nhẹ nhàng rên rỉ.

Mà tay cậu cũng không nhàn rỗi. Cậu vươn tay nhanh chóng bóp lấy cái mông nhỉ xích lõa của Tần Linh.

"A~" Tần Linh kêu lên, không tự chủ mà nâng mông lên, miệng vẫn ngậm đỉnh phân thân to lớn của Tần Thụy. Ngón tay cậu nhanh chóng đưa vào cửa động đã sớm ẩm ướt, dính đầy mật dịch của Tần Linh.

"A~" Thân thể Tần Linh cứng đờ, một dòng điện xẹt qua người cô. Cô chỉ cảm thấy toàn thân như bị kiến cắn, tràn đây hưng phấn và thống khổ.

Tần Thụy đè đầu cô lại, mở cằm cô ra, con rồng lớn đã vào đến cổ họng cô.

"Ô..." Cô lắc đầu rên rỉ. Mà phía sau, ngón tay tà ác của Tần Thụy lại không ngừng ra vào trong hoa huyệt của cô. Ngón tay to thô dài đẩy cánh hoa của cô ra, không ngừng cọ xát nơi vách tường mẫn cảm của cô, khơi mào dục vọng trong cơ thể cô.

Mật dịch không ngừng chảy ra từ khe suối. Thân thể Tần Linh bắt đầu co giật.

Cậu ôm lấy cô, chuyển mình, họ cùng nhau ngã lên tấm thảm mềm mại. Tần Linh ngã lên người cậu, môi cậu nhanh chóng hôn lên môi cô.

Sau nụ hôn dài triên miên, Tần Linh dựa vào người cậu thở hổn hển. trong khi cô toàn thân xích lõa thì trên người cậu vẫn còn mặc chiếc áo sơ mi trắng thêu tay tinh xảo. Vạt áo sơ mi vì cậu ngã xuống mà trượt lên trên, lộ ra phân thân vừa to vừa dài như một con rồng màu đỏ.

Lúc này cậu cố ý di chuyển chân. Dục vọng của cậu đứng thẳng như một cây cột. Cậu tuấn mỹ, lạnh nhạt, cao quý. Cách ăn mặc như vậy lại khiến cậu tăng thêm sự gợi cảm tà ác.

"Ngồi lên anh nào." Cậu dịu dàng nói.

Tần Linh lập tức đỏ mặt. Cô từ từ di chuyển, mở rộng hai đùi, bàn tay ngượng ngùng cầm lấy phân thân của cậu, nhanh chóng nhét nó vào hoa huyệt đầy mật dịch.

"A..." Vừa tiến vào, Tần Thụy nhanh chóng động thân một cái. Thân thể Tần Linh căng lên, nhũ phong lay động, đóa hồng mai đỏ tươi càng thêm săn cứng. Phân thân cực đại của thiếu niên nhanh chóng vọt vào hoa huyệt của cô, mở khe suối căng chặt của cô tới mức rộng nhất.

Cô cảm thấy thân thể mình như bị xé rách, trong thân thể dâng lên cảm giác căng đầy.

Phân thân hoàn toàn đi vào hoa huyệt của cô. Nơi hai người tiếp xúc căng ra. Cô ngồi trên người cậu.

Tần Thụy rướn người lên, phân thân thô to theo vách tường chặt khít của cô trượt vào chỗ sâu nhất trong cô.

"A~" Tần Linh ngẩng đầu lên, nhũ phong lay động theo động tác của cậu.

Ngực cô phập phồng kịch liệt, hạ thân cô vừa đau đớn vừa sung sướng. Cậu chưa nhúc nhích, thân thể cô đã như bị đâm thủng nhưng lại có sự hưng phấn trong đau đớn.

Tần Thụy bắt đầu luật động. Phân thân tráng kiện không ngừng ra vào trong nơi hoa huyệt, khiến cho mật dịch vương khắp nơi. Ở góc nhìn của cậu hoàn toàn có thể nhìn thấy hết hoa huyệt bị nhét đầy của Tần Linh và vách tường, cùng với cánh hoa đỏ tươi run run.

Phân thân tho to của người đàn ông không ngừng ra vào hoa huyệt, nơi hai người tiếp xúc không ngừng chảy ra mật dịch dâm mỹ, phát ra tiếng vang ái muội.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện