Đội cảnh sát hình sự số 3
Trong căn phòng tối đen như mực, chút ánh sáng le lói phát ra từ màn hình chiếu rọi lên một góc mặt của Thiếu tướng Huỳnh Minh Chính, làm tôn lên sóng mũi cao thẳng và làn da mịn không tỳ vết dù chỉ là một nốt mụn ẩn của anh. Tay Thiếu úy gõ từng nhịp chậm rãi lên mặt bàn, thỉnh thoảng hai hàng lông mày của anh khẽ chau lại. Đối diện với anh là cấp dưới đang báo cáo về tiến triển vụ án.
"Qua 2 đợt thẩm vấn, Trịnh Hy Phong không để lộ chút sơ hở nào, chỉ có hai trường hợp xảy ra, một là người này hoàn toàn vô tội, hai là đối tượng giỏi che đậy đến mức qua mặt được cảnh sát chúng ta, nhưng toàn bộ chứng cứ đang nghiên về trường hợp thứ nhất nhiều hơn. Có đầy đủ bằng chứng chứng minh vào thời điểm nạn nhân tử vong, Trịnh Hy Phong không hề xuất hiện tại hiện trường gây án, thay vào đó người này vẫn luôn tăng ca ở văn phòng tới khi trời sáng."
Nghe đến đây, Thiếu tướng nghiêm nghị hỏi: "Còn Bùi Chí Viễn thì sao?"
"Người này còn có khả năng vô tội cao hơn cả Trịnh Hy Phong vì trong suốt thời điểm xảy ra vụ án, Bùi Chí Viễn đều đi công tác ở nước S. Đối tượng không thể di chuyển qua lại giữa nước S và nước G chỉ trong một đêm được."
Băng ban đầu vẫn luôn im lặng nghe các đồng nghiệp báo cáo vụ án, đến đây lại đột ngột lên tiếng vì vừa có một ý nghĩ xẹt qua đầu cô: "Nếu khách sạn trong Heaven bar không phải là hiện trường đầu tiên gây án thì sao?"
Cảnh sát Chính cũng đã nghĩ đến trường hợp này nhưng anh không vội trình bày, vẫn muốn nghe ý kiến từ Băng trước: "Tại sao cô lại nói vậy?"
Băng không chút do dự: "Như chúng ta đã thấy, lưng nạn nhân xuất hiện nhiều vết bầm và trầy xước, ban đầu chúng ta nhận định do bị hung thủ đánh úp từ phía sau tạo thành. Tuy nhiên vết tích sau lưng nhiều như vậy cũng có thể là do trong lúc hung thủ di chuyển xác nạn nhân đã ma sát với những vật thể nào khác tạo thành. Mặt khác, đế giày nạn nhân dính bùn đất ẩm ướt và cỏ dại, tôi mạnh dạn phán đoán hiện trường gây án phải nằm ở một khu rừng gần thành phố vì khi chúng ta phát hiện nạn nhân chỉ mới tử vong trong vòng 5 tiếng."
Một đồng nghiệp khác lên tiếng: "Có phải cô đang nhắc đến rừng Bù Gia Mập? Khu rừng này cách thành phố 180 km vừa hay đêm xảy ra vụ án nơi này cũng có mưa, nên giày nạn nhân giẫm phải bùn đất ướt cũng chẳng có gì lạ."
Băng mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, tạm thời loại trừ Bùi Chí Viễn đang ở nước ngoài, Trịnh Hy Phong và Lê Khánh Nhã là những người có nguy cơ gây án cao nhất, nhưng Trịnh Hy Phong đã chứng minh được mình ở văn phòng trong suốt thời gian hung thủ gây án. Vậy Lê Khánh Nhã là kẻ tình nghi số một, với trình độ võ thuật đáng gờm của người này thì việc chuyển xác nạn nhân qua lại giữa hai địa điểm không phải không thể."
Khi nghe Băng nói tới đây, Huỳnh Minh Chính không tán đồng cũng không phủ nhận: "Tạm thời vẫn chưa có bằng chứng chứng minh Lê Khánh Nhã là hung thủ, tuy nhiên chúng ta cũng không loại trừ bất kỳ manh mối nào. Đội cảnh sát số 3 nghe lệnh! Đồng chí Thuận, Tiến tiếp tục theo dõi và điều tra toàn bộ thông tin