Thành phố về đêm không rực rỡ các vì tinh tú nhưng cũng chẳng nhàm chán, vô vị như chúng ta tưởng. Mỗi vùng đất đều có vẻ đẹp của riêng mình, thay thế các vì sao là những ánh đèn lấp lánh đủ sắc màu phát ra từ các toà nhà chọc trời, bóng đèn đường nhẹ nhàng lan toả thứ ánh sáng vàng êm dịu, hay thậm chí là ánh đèn ô tô chói mắt, đều như đang lộ rõ nhịp sống tuy vội vã mà đẹp đến choáng ngợp của chốn thị thành này.
Trái ngược với bầu không khí náo nhiệt ngoài kia, phòng chuyên án của sở cảnh sát lại trầm lắng hơn nhiều. Nơi đây không có ánh đèn chói mắt thay vào đó là một màn đêm tĩnh mịch. Tất cả mọi sự chú ý đều đổ dồn vào màn hình chiếu trước mặt họ, trên hình là vài bức ảnh chụp về hiện trường vụ án. Nạn nhân là một người đàn ông tuổi tầm 30 đang nằm trên sàn nhà, nhiều người nếu chỉ nhìn lướt qua thì nhận định đây cũng không đến mức một vụ thảm sát. Tuy nhiên, khi chú ý kỹ, nạn nhân này đã bị chặt ra thành nhiều khúc, nhưng vì chứng bệnh rối loạn cưỡng chế khiến hung thủ xem thi thể như những mảnh ghép mà xếp khít lại. Mười đầu ngón tay và chân bị cắt rời từng thứ một, nhét vừa khít vào chiếc hộp nhựa hình trụ trong suốt đặt trên bàn. Bên dưới đáy hộp là một mảnh da được lột ra từ người nạn nhân. Khi phóng to chiếc hộp đó lên, toàn bộ những người có mặt trong phòng đều phát hiện một con chữ mờ nhạt: "Lạc".
"Chúng ta bước đầu nhận định hung thủ mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nhưng lại rập khuôn cho rằng để có thể gây án chỉ có nam