Lo lắng như vậy cũng là chuyện bình thường, nhưng người nói lại là Lục Tân khiến cho mọi người cảm thấy bất ngờ.“Ta đồng ý với quan điểm của Lục Tân!”Một lát sau, trong kênh liên lạc vang lên giọng của Trần Tinh: “Không phải vì cứu người hay không.
Công việc mà chúng ta làm vẫn luôn là cứu người, chỉ cần có thể loại bỏ hết nguồn ô nhiễm, vô hình trung sẽ cứu được rất nhiều người.
Đây không thể trở thành trọng tâm công việc của chúng ta được!”“Trọng tâm công việc và mục tiêu ưu tiên cấp cao nhất của chúng ta chính là loại bỏ nguồn ô nhiễm, mãi mãi là như vậy!”“Ta đồng ý với ý kiến của hắn, bởi vì trong việc xử lý nguồn ô nhiễm tinh thần, hiệu suất là rất quan trọng!”“Nếu muốn điều tra cho rõ ràng tuyến đường mà những người bị lây nhiễm đã đi qua khi còn sống, rồi tiến hành so sánh thì cần rất nhiều thời gian.”“Trong khoảng thời gian đó, nguồn ô nhiễm rất có thể sẽ xuất hiện biến dị mà chúng ta không thể tưởng tượng được...”“...”Hơi ngừng lại một chút, cô nói tiếp: “Dựa trên tài liệu hiện nay, “người báo thù” bị lây nhiễm đều tuyên bố muốn báo thù Tần Nhiên, Thôi Vượng lại là “người báo thù” thứ nhất, điều này nêu rõ rằng Thôi Vượng nhất định có liên quan tới nguồn ô nhiễm.
Dù địa điểm bị giết và nơi vứt xác không có điểm đáng ngờ, nhưng cũng không thể loại bỏ khả năng nguồn ô nhiễm thật sự đang ở gần đó, thậm chí khả năng đó còn rất lớn!”“Trước tiên, chúng ta giả định nguồn ô nhiệm ở trong khu vực đó, sau đó tiến hành phân tích!”“Khu vực khu công nghiệp bị bỏ hoang kia không có dân cư, người qua lại cũng rất ít, cho nên điểm mấu chốt không nhất thiết phải là địa điểm giao nhau ở đâu...”“Mà trọng điểm chính là nơi nào trong khu vực lân cận có khả năng trở thành điểm giao nhau nhất!”“...”Nghe thấy câu này, ánh mắt Lục Tân sáng ngời.Phân tích của Trần Tinh làm hắn khá bất ngờ, hắn rất thích sự quyết đoán của cô.“Đúng!”Giọng nói của Hàn Băng trong kênh biến mất trong giây lát, có tiếng lật giấy, dường như cô đang quan sát bản đồ và tài liệu.
Lát sau, giọng cô vang lên:“Xung quanh khu công nghiệp bỏ hoang phía Nam thành phố có bốn địa điểm có khả năng hình thành dòng người giao nhau!”“Một là hướng Tây Nam của nhà máy phân bón hoá học, nơi đó có khoảng chừng hai trăm công nhân làm việc.
Thường ngày, công nhân đi làm đều có xe buýt đưa đón, nhưng không thể loại bỏ khả năng có người đi bộ về nhà, đi qua khu vực khu công nghiệp bỏ hoang.
Mặt khác, cách khu công nghiệp đó ba nghìn mét về phía Tây có một trạm xử lý phế thải cỡ lớn, trẻ con lang thang hoặc ăn xin thường tới đó lục tìm rác rưởi...”“Ngoài ra, theo như tài liệu cho thấy, cũng có vài phần tử phạm pháp, lựa chọn địa điểm giao dịch ở khu vực đó!”“...”Lục Tân nhìn lướt qua Tần Nhiên theo bản năng.Tần Nhiên không được nghe tiếng trong kênh liên lạc, đang ngồi xổm một bên hút thuốc, cảm thấy kỳ lạ trước cái nhìn này của Lục Tân.“Tít tít...”Ngay sau đó, màn hình đen trên tay ba thành viên nhóm điều tra đã sáng lên ánh sáng yếu ớt.Lục Tân tới gần để xem, trên đó hiển thị một số bản đồ với đường nét và ký hiệu phức tạp.Hắn chăm chú phân biệt mới có thể nhìn ra đây là bản đồ phía Nam thành phố Vệ Tinh số hai, trên đó còn đánh dấu mấy điểm đỏ.“Cái này vừa gửi qua đây sao? Quả thật là công nghệ cao mà...”Hắn âm thầm tặc lưỡi trong lòng: “Nhưng nghe viện trưởng nói, trước khi xảy ra sự kiện mặt trăng đỏ, khoa học kỹ thuật như vậy đã vô cùng phổ biến rồi à?”“Bây giờ các ngươi có thể lần lượt kiểm soát rồi!”Trong kênh liên lạc vang lên giọng nói của Trần Tinh, dường như là giải thích cho Lục Tân nghe:“Ô nhiễm tinh thần thoạt nhìn thì vô cùng hỗn loạn, không có thứ tự, nhưng một khi đã tồn tại thì chắc chắn sẽ có quy luật nhất định và tính chất đặc thù.
Chỉ cần chúng ta có thể rút ra được những quy luật và tính chất ấy là có thể xử lý theo phương pháp ít tổn thất nhất.
Có vị giáo sư đã từng nói, đối mặt với những chuyện