Anh cả và anh hai cùng xuất hiện, người vui nhất chính là Tiểu Bảo Bối.
Mà hai anh trai vừa nhìn thấy em út vẫn bình thường liền thở phào nhẹ nhõm.
Gấu bông mà Tiểu Chính Lâm mua là phiên bản giới hạn, rất nhiều người giới trẻ muốn sở hữu nó.
Hai vị anh trai nhà họ Tiểu này cũng phải cất công lắm mới giành giật được hai con gấu bông này.
Tiểu Chính Lâm mang con gấu có ôm một túi quà lớn cho Tiểu Bảo Bối, xoa đầu em trai cưng nói.
"Trong túi có quà, là màu vẽ, bút màu cùng với máy chơi game mà em thích"
Khỏi cần phải nói cũng biết Tiểu Bảo Bối vui thế nào, miệng cậu liên tục cảm ơn anh cả.
Sau đó nhào đến cùng anh hai mở quà.
Tiểu Chính Lâm mang con gấu còn lại đến cho Cố Tinh Anh, mặt mũi vẫn lạnh như cũ nói.
"Tặng em"
Con gấu của Cố Tinh Anh không kèm theo quà tặng như Tiểu Bảo Bối, nhưng được nhận quà từ người này khiến cậu nhóc hai má ửng hồng hé miệng thì thầm nói lời cảm ơn.
Tiểu Chính Lâm nhìn xung quanh, sau đó hỏi nhỏ với Cố Tinh Anh.
"Cố Long đâu? Là đi tìm người kia rồi sao?"
Vốn dĩ ai cũng thừa biết chuyện Cố Long và Tiểu Chính Lâm vốn không ưa gì nhau, hiện tại việc Từ Khánh đã trở về còn tìm đến tận cửa tiệm làm sao che giấu được Tiểu Chính Lâm, nghe người kia hỏi.
Cố Tinh Anh mím môi cúi đầu không dám đáp.
Cậu nhóc sợ chú sẽ ghét cậu, bởi vì cậu chính là em trai của Cố Long.
Tiểu Chính Lâm thấy Cố Tinh Anh không đáp, khuôn mặt buồn bã như thể ai sắp hành quyết cậu nhóc.
Anh cả bất lực thở dài nói.
"Tôi đưa Bảo Bối ra ngoài ăn trưa, tên đó có về thì cứ mặc kệ vậy.
Dù sao cũng sắp hết thời hạn, tôi chỉ lo cho Bảo Bối, mặc kệ người kia ra sao đi nữa"
Tiểu Chính Lâm quay đầu tìm áo khoác cho em trai, nào ngờ Cố Tinh Anh chạy theo, nắm lấy ống tay áo của anh cả.
"Em...em...."
"Có chuyện gì sao?"
Cố Tinh Anh cũng muốn đi ăn chung với Tiểu Chính Lâm, thời hạn li hôn của Bảo Bảo và anh hai gần đến.
Cậu muốn ở bên người này càng lâu càng tốt...cậu sợ sẽ không còn gặp lại anh cả nữa.
Nhưng lời muốn nói lại không thể nói ra, dù gì cậu và anh cả cũng chưa là gì của nhau.
Bây giờ cứ đòi đi theo đúng là mặt dày mà.
"Có chuyện gì sao?"
"Không...không có gì, mọi người đi ăn vui vẻ"
Cố Tinh Anh rủ mắt quay đầu, Tiểu Chính Lâm cũng không đáp lời cậu.
Mặc xong áo khoác cho em trai, Tiểu Chính Vũ mang Tiểu Bảo Bối ra ngoài xe trước, Tiểu Chính Lâm thu dọn cặp của Tiểu Bảo Bối.
Xong xuôi mọi việc, anh cả rút chiếc thẻ đen từ trong ví ra đưa cho Cố Tinh Anh, trước sự ngơ ngác của cậu nhóc.
Anh cả nói.
"Tôi mua hết chỗ bánh ngày hôm nay trong tiệm để cậu nhân viên duy nhất trong tiệm có thể đi ăn trưa cùng tôi.
Không biết như vậy có được không?"
Cố Tinh Anh