Rời khỏi tập đoàn Tân Thế Giới, Trương Mỹ Vân bắt taxi tới cửa hàng sửa chữa điện thoại lấy điện thoại.
Sau khi kiểm tra qua một lượt, thấy đã ốn Mỹ Vân vừa lấy ví vừa hỏi chủ cửa hàng.
"Anh ơi hết bao nhiêu tiền em gửi với ạ?"
"Điện thoại iphone 12 Pro Max của chị thay mặt kính hết 1 triệu rưỡi, màn hình 7 triệu 9.Tổng cộng là 9 triệu tư ạ"
chủ cửa hàng trả lời rõ ràng, rành mạch.
Nghe chủ cửa hàng báo giá xong Trương Mỹ Vân sốc há hốc cả miệng.
Cô dường như không tin vào tai của mình nữa "9...9 triệu tư ạ?"
"Vâng ạ!"
Sợ Trương Mỹ Vân nghĩ cửa hàng mình lấy đắt, chủ cửa hàng giải thích thêm "Tất cả linh kiện bên em đều là hàng chính hãng, có xuất xứ rõ ràng và được bảo hành 12 tháng.Chị cứ yên tâm đi ạ"
Nếu biết trước thế này Trương Mỹ Vân đã không dùng điện thoại xịn làm gì.
Đúng là hiện đại hại điện.
Chỉ thay cái màn hình và mặt kính mà mất toi gần 10 triệu.
Với số tiền đó cô đã mua được hai cái điện thoại dòng bình dân rồi.
Chỉ nghĩ thôi đã thấy xót xa.
Bình thường đi làm ngồi xe của Chúng Thanh Phong, ăn trưa anh trả tiền nên Trương Mỹ Vân không mang theo nhiều tiền mặt.
Cô chỉ để tiền trong ví gọi là tượng trưng thôi.
Thế nên bây giờ không có đủ tiền để trả cho người ta.
"Em quẹt thẻ được không anh?"
Trương Mỹ Vân ngại ngùng nhìn chủ cửa hàng hỏi.
"Bên em không có máy quẹt thẻ, chị có thể chuyển khoản được không ạ?"
"Vậy cũng được ạ!"
Mặt Trương Mỹ Vân méo xẹo đi.
Mỹ Vân định bụng sẽ dùng chiếc thẻ đen của Chúng Thanh Phong cho để thanh toán, vì dù sao điện thoại của cô bị rơi dẫn tới hỏng màn hình cũng là do "người thân"
của anh thể nên anh phải chịu trách nhiệm.
Nhưng đen một nỗi là cửa hàng này lại không dùng máy quẹt thẻ.
Đúng là người tính không bằng trời tính.
"Anh đọc số tài khoản cho em đi"
Trương Mỹ Vân vừa mở app ngân hàng trên điện thoại vừa nói.
Chuyển khoản cho chủ cửa hàng điện thoại xong, Trương Mỹ Vân thẫn thờ mất mấy giây vì tiếc tiền khi nhận được tin nhắn thông báo đã trừ 9 triệu tư thành công.
Lại Minh Nguyệt cảm thán một cách đây ngưỡng mộ, "Giá mà tao cũng có được một nửa