Theo như giao hẹn, hai ngày nữa Ngô Chí Kiên sẽ tới đón Trương Mỹ Vân.
Nhưng suy đi nghĩ lại, cô vẫn không muốn Ngô Chí Kiên chạm mặt Chúng Thanh Phong hoặc Võ Quế Sơn.
Thế nên cô đã chủ động nhắn tin thay đổi lịch hẹn với Ngô Chí Kiên vào buổi tối ngày hôm nay.
Và đương nhiên Trương Mỹ Vân không để hắn tới đón mà tự bắt xe tới nhà hàng Ngô Chí Kiên đã đặt bàn.
Khi hai người gặp nhau ở nhà hàng, Ngô Chí Kiên đã tỏ ra rất vui vẻ.
Quan sát thấy nhà hàng cao cấp, sang trọng theo tiêu chuẩn năm sao mà lại không có một bóng người Trương Mỹ Vân thắc mắc bật thành tiếng: "Sao lại không có ai nhỉ?"
"Anh bao trọn rồi"
- Ngô Chí Kiên thủng thẳng đáp.
Tiên Ngô Chí Kiên không thiếu, chỉ cần người đẹp vui.
Xưa nay Ngô Chí Kiên nổi tiếng ăn chơi trong hội các công tử con nhà giàu nên siêu mẫu, hoa hậu nào hắn chưa từng gặp qua.
Nhưng không hiểu vì sao hắn lại bị hấp dẫn bởi một cô gái không có gì nổi bật như Trương Mỹ Vân.
Trương Mỹ Vân tự hỏi không biết Ngô Chí Kiên bỏ ra bao nhiêu tiên để bao trọn nhà hàng này? Một trăm, hai trăm hay ba trăm triệu? Chỉ nghĩ thôi cô đã cảm thấy choáng váng.
Hắn có thể bỏ ra số tiên cô vất vả lao động cả một năm chỉ để ăn một bữa cơm.
Như vậy đủ biết Ngô Chí Kiên giàu tới cỡ nào.
Nếu có thể cô rất muốn cắp cặp theo hắn để học làm cách làm giàu.
"Anh Chí Kiên, tôi nghĩ không cần thiết phải bao trọn như vậy đâu.
Chúng ta chỉ ăn một bữa cơm thôi mà".
"Bình thường anh đi ăn đều như vậy, đông người ồn ào lắm.
Nghe Ngô Chí Kiên nói câu này xong Trương Mỹ Vân hoàn toàn câm nín.
Có tiền đúng là tốt thật, chỉ cần cảm thấy ồn ào liền bao trọn cả nhà hàng.
Không biết tới kiếp nào cô mới có diễm phúc này đây? Trương Mỹ Vân thầm thở dài, khóc than cho cuộc đời bất hạnh của mình.
của Trung