Sau một chầu chúc tụng, nhậu nhẹt tưng bừng cuối cùng Võ Quế Sơn cũng không trụ được.
Anh gục ngay tại trận trong khi Lại Minh Nguyệt vẫn có thể ngồi vững, mặt không hề đỏ.
Minh Nguyệt chính là kiểu người dù có uống cạn cả một chum rượu, lời nói có thể không chuẩn chỉnh, hành động phấn khích không kiểm soát được thì mặt vẫn chẳng biến sắc.
Nhìn đống vỏ chai la liệt trên bàn, Trương Mỹ Vân trừng mắt măng Lại Minh Nguyệt: "Mày nghĩ rượu là nước ngọt hay sao mà nốc cả lít như thế hả con kia?" Rượu đã ngấm, đầu thì đau như búa bổ nhưng Lại Minh Nguyệt vẫn có thể nghe ra Trương Mỹ Vân đang mắng mình.
Dù bị mắng nhưng cô không bật lại, chỉ cười hì hì như con ngốc, rồi giơ ngón tay trỏ chỉ về phía Chúng Thanh Phong lè nhè nói: "Mấy khi có cơ hội được...phó chủ tịch tập đoàn Tân Thế Giới mời cơm...Tao phải uống cho sướng mồm chứ..." Trương Mỹ Vân thở hắt ra phì phì.
Cô tiếp tục mắng Lại Minh Nguyệt: "Mày tưởng mày là sâu rượu à mà đòi uống cho sướng mồm? Uống cho sướng mồm rồi hại cái thân.Sáng mai đứa nào mở mồm ra kêu đau đầu, khô cổ rồi tao tọng cho cả chai rượu vào họng nhé?" Nãy giờ Chúng Thanh Phong chỉ ngồi yên nhìn Trương Mỹ Vân mắng Lại Minh Nguyệt.
Chẳng biết từ khi nào, anh thấy cái dáng vẻ hung hăng mắng người của cô cũng thật đáng yêu.
Không những thế Chúng Thanh Phong còn phát hiện ra, mắng mỏ cũng là một cách Trương Mỹ Vân thể hiện tình cảm với những người cô thật sự quan tâm.
Ở điểm này thì Mỹ Vân giống hệt với Thanh Phong.
Mỗi