Chúng Thanh Phong thấu hiểu cảm giác thất vọng tôi tệ đến thế nào, nên anh không muốn trao cho ai đó niềm hy vọng khi mà chính bản thân anh còn không chắc chắn điều đó có xảy ra hay không.
"Với tình hình bốn phương đều tối mịt như nhau thế này, tôi nghĩ nhiêu khả năng đêm nay chúng ta sẽ phải ngủ lại trong rừng."
Anh thành thật nói.
Trương Mỹ Vân đã hy vọng Chúng Thanh Phong sẽ nói điêu gì đó tích cực hơn.
Nhưng trong thâm tâm cô biết rõ, điều đó khó lòng xảy ra.
Tuy nhiên, cô vẫn cảm thấy may mắn vì đêm nay không phải ở trong rừng một mình.
Bên cạnh lại có người đàn ông mạnh mẽ, thông minh, bản lĩnh nên cô cũng an tâm hơn nhiêu.
Ban đầu, Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân được sắp xếp ở chung một phòng.
Võ Quế Sơn và Lại Minh Nguyệt mỗi người ở một phòng.
Nhưng vì có rất nhiều chuyện muốn buôn cùng Lại Minh Nguyệt nên Trương Mỹ Vân đã đòi được ở cùng bạn thân của mình, đẩy Chúng Thanh Phong sang ở phòng của Minh Nguyệt.
Sau khi nhận phòng, Trương Mỹ Vân đi dạo, Chúng Thanh Phong và Võ Quế Sơn tới phòng giải trí đánh bi-a còn Lại Minh Nguyệt té đi bơi.
Vì quên mang theo thẻ phòng nên khi đi bơi về, Lại Minh Nguyệt đã gọi cho Trương Mỹ Vân nhưng cô không bắt máy.
Lại Minh Nguyệt tìm Trương Mỹ Vân suốt từ chập tối, nhưng không thấy bóng dáng cô đâu.
Minh Nguyệt cũng đã gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại mà Mỹ Vân không chịu nhấc máy.
Liệu có chuyện gì xảy ra với Trương Mỹ Vân không đây? Lại Minh Nguyệt nóng ruột, gọi cho Chúng Thanh Phong nhưng không liên lạc được.
Cô gọi đi gọi lại cho Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân không biết bao nhiêu cuộc, bấm điện thoại tới muốn gây cả cánh tay mà vẫn không được.
Lại Minh Nguyệt lo lắng, sợ Trương Mỹ Vân xảy ra chuyện gì nên vội vã đi tìm quản lý lấy chìa khóa dự phòng mở cửa phòng mình và Trương Mỹ Vân đang ở.
Vừa vào phòng, cô vừa gọi: "Mỹ Vân! Mày có trong này không?"
Không nghe tiếng đáp lại, Lại Minh Nguyệt đi vào phòng ngủ, rôi vào cả phòng tắm để tìm Trương Mỹ Vân nhưng chỉ thấy vali đồ đạc dựng cạnh chân giường, điện thoại để trên bàn trang điểm, còn người thì chẳng thấy đâu cả.
Trương Mỹ Vân