Với năng lực và mối quan hệ của Võ Quế Sơn thì việc tìm ra kẻ đang theo dõi anh và Trương Mỹ Vân là điêu không khó.
Đột nhiên Võ Quế Sơn giơ điện thoại lên, mở camera rồi giơ tay hình chữ V tạo dáng chụp vài bức ảnh.
Đây là lần đầu tiên Trương Mỹ Vân thấy Võ Quế Sơn chụp ảnh trước mặt mình nên cô khá kinh ngạc.
Không ngờ anh còn có sở thích này.
Bất ngờ cô đề nghị: "Có cân em chụp giúp không?"
"Không cân đâu.
Anh chụp đủ rồi!"
Thật ra vừa rồi Võ Quế Sơn không phải chụp ảnh tự sướng, mà là đang diễn kịch để chụp được chân dung kẻ theo dõi họ ở bàn đối diện.
Đang ăn chợt Trương Mỹ Vân nghĩ ra một người có khả năng hãm hại mình.
Cô ngẩng phắt đầu lên nhìn Võ Quế Sơn.
Nuốt xong cô nói: "Anh có nghĩ vụ này liên quan tới Ngô Chí Kiên không?"
"Anh đang cho người điều tra, nhưng dạo gần đây hành tung của Ngô Chí Kiên rất bí hiểm.
Chưa tra ra được gì hết.
Có lẽ không phải do hắn làm đâu."
Mặc dù không tiếp xúc với Ngô Chí Kiên nhiều nhưng Võ Quế Sơn biết hắn ta không phải kiểu người dùng những thủ đoạn vặt vãnh như đăng bài bôi nhọ để đối phó với một người phụ nữ.
Bởi hắn sẽ dùng thủ đoạn bỉ ổi, hạ lưu hơn nhiêu.
Chuyện năm xưa với Phạm Khả Hân chính là một ví dụ.
Trương Mỹ Vân chau mày suy nghĩ: "Vậy thì có thể là ai được chứ?"
Võ Quế Sơn còn chưa kịp trả lời thì chiếc điện thoại đặt trên mặt bàn của Trương Mỹ Vân rung chuông.
Cô nhanh chóng nghe máy.
Ngay lập tức ở đầu dây bên kia vang lên giọng nói sa sả của Minh Nguyệt: "Mày đọc báo chưa?"
Đột nhiên Lại Minh Nguyệt gọi điện, lại hỏi một câu không đầu không đuôi như vậy khiến Trương Mỹ Vân dự cảm có điều chẳng lành.
Cô xấu hổ giải thích: "Tại em bất ngờ quá thôi."
"Em bất ngờ vì điều gì?"
"Anh giải quyết mọi việc với tốc độ quá nhanh, quá