Vừa vào phòng làm việc, Chúng Thanh Phong liên quay sang nhìn Trương Mỹ Vân hỏi: "Sao lại giấu anh?"
Trương Mỹ Vân ngơ ngác, không hiểu Chúng Thanh Phong đang muốn nói tới điều gì.
Cô quay sang nhìn Võ Quế Sơn.
Anh đưa tay chỉ chỉ vào điện thoại của mình.
Nhờ có ám hiệu của Quế Sơn, lúc này Trương Mỹ Vân mới ngớ người.
Thì ra vừa rồi Chúng Thanh Phong muốn hỏi chuyện này.
Cô nhanh chóng giải thích: "Thật ra chuyện này cũng không có gì nghiêm trọng.
Em và anh Sơn có thể tự giải quyết được nên mới không nói với anh.
Anh bận trăm công nghìn việc như vậy, chút chuyện nhỏ này không cân phải bận tâm.
"
Cứ ngỡ những lời Trương Mỹ Vân vừa nói có thể xoa dịu tâm trạng của Chúng Thanh Phong, nhưng không, nghe xong anh càng cảm thấy tệ hơn.
Anh nhìn cô chất vấn: "Em cắt nghĩa giúp anh thế nào là chuyện không nghiêm trọng?"
"Cũng chỉ là chút chuyện thị phi, bôi nhọ danh dự thôi.
Không tổn hại tới kinh tế, cũng không chết người! "
Trương Mỹ Vân chưa nói hết câu đã bị Chúng Thanh Phong cắt ngang: "Thế nào chỉ là chút chuyện thị phi, bôi nhọ danh dự?"
Không biết phải trả lời câu hỏi của Chúng Thanh Phong thế nào, Trương Mỹ Vân đưa mắt sang nhìn Võ Quế Sơn cầu cứu.
Thế nhưng điêu cô nhận lại là cái nhún vai bất lực của anh.
Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân nói một cách rõ ràng, dứt khoát: "Công bố mối quan hệ thật sự giữa hai chúng ta đi.
Anh không thể ngồi yên nhìn em bị người ta bôi nhọ, bàn tán sau lưng như vậy được.
Hơn nữa anh cũng không thích người ta nói con mình là con Thẩm Toàn Đức.
"
Đương nhiên Trương Mỹ Vân cũng không thích, nhưng bây giờ phải công khai mối quan hệ giữa cô và Chúng Thanh Phong như thế nào đây? Nói hai người họ ràng buộc với nhau bằng một hợp đồng mang thai hộ à? Dù sao Trương Mỹ Vân cũng đã mang thai ở tháng thứ năm, cô chỉ làm việc ở tập đoàn Tân Thế Giới thêm khoảng 3 tháng nữa là sẽ nghỉ sinh rồi.
Vì vậy Mỹ Vân không muốn để lộ ra chuyện giữa cô và Chúng Thanh Phong.
Cô ý thức được thân phận và địa vị của mình hoàn toàn không xứng với phó chủ tịch tập đoàn Tân Thế Giới.
Do đó Mỹ Vân không muốn người ta xì xào, bàn tán nói Thanh Phong không có mắt nhìn người, bị cô úp sọt.
Những thị phi sẽ ngày một nhiều, dây dưa không dứt.
Trương Mỹ Vân đi tới bên cạnh Chúng Thanh Phong, chủ động khoác tay anh, kéo anh ngồi xuống ghế sô pha, dịu dàng nói: "Em biết anh nghĩ cho em, cũng không muốn thấy em và con phải chịu oan ức nhưng việc này em và anh Sơn đã có cách đối phó rồi.
Anh có thể giao cho em và anh ấy toàn quyền xử lý được không?"
Chúng Thanh Phong nhìn gương mặt Trương Mỹ Vân đang dụi dụi lên cánh tay mình vẻ nhõng nhẽo thì bao nhiêu giận dữ trong lòng đều tan biến hết.
Anh chưa kịp lên tiếng, Trương Mỹ Vân đã chớp chớp mắt, năn nỉ: "Anh để em và anh Sơn xử lý vụ này nha anh! "
Tuy trong lòng đã thuận theo ý của Trương Mỹ Vân nhưng bên ngoài Chúng Thanh Phong vẫn tỏ ra nghiêm khắc: "Nói anh nghe kế hoạch chỉ tiết của hai người thử xem.
"
Trương Mỹ Vân vui vẻ rót một tách trà, cầm bằng hai tay, kính cẩn dâng tới trước mặt Chúng Thanh Phong: "Mời bệ hạ dùng trà.
"
Chúng Thanh Phong đưa mắt nhìn cô gái trước mặt.
Vóc dáng nhỏ bé, mặt mũi lương thiện nhưng cũng lắm trò không kém ai.
Anh biết Mỹ Vân là người có khả năng tự lo cho bản thân mình, là người một khi bị đánh sẽ biết đánh trả chứ không nhún nhường, cam chịu thế nhưng anh vẫn muốn lo cho cô.
"Bệ hạ làm ơn cầm tách trà giúp tiểu nữ, câm lâu tay tiểu nữ sắp rụng tới nơi rồi.
"
Chúng Thanh Phong mỉm cười, đưa tay cầm tách trà lên, nhấp một ngụm.
Hai mắt Trương Mỹ Vân mở tròn xoe nhìn Chúng Thanh Phong hỏi: "Thế nào, trà ngon không bệ hạ?"
"Ngon!"
"Vậy bệ hạ có nên thưởng cho tiểu nữ không?"
Không ngần ngại, Trương Mỹ Vân đưa hai tay ra trước mặt Chúng Thanh Phong, trắng trợn xin xỏ: Đương nhiên Chúng Thanh Phong không ngại phối hợp với Trương Mỹ Vân, diễn một đoạn kịch ngắn.
Anh hỏi: "Anh dễ dãi với mẹ của con anh, ai dám ý kiến?"
Nãy giờ ngồi một góc nghe Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong phát cẩu lương mà Võ Quế Sơn muốn khóc.
Anh hắng giọng hòng thông báo với hai người họ về sự tôn tại của mình.
Võ Quế