Khuôn mặt Ngô Chí Kiên cứng đờ trước câu hỏi bất ngờ của Trương Mỹ Vân.
Nhưng hẳn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, bình thản đáp: "Em yên tâm, cả đời này em sẽ không phải chạm mặt cô ấy đâu"
"Hai người li hôn rồi à?"
Trương Mỹ Vân bất ngờ hỏi.
Li hôn là điều không bao giờ có trong từ điển của Ngô Chí Kiên.
Một khi hắn kết hôn thì không bao giờ nghĩ tới chuyện li hôn.
Dù Ngô Chí Kiên ăn nằm với hàng trăm phụ nữ thì người duy nhất hắn thừa nhận là vợ cũng chỉ có mình Phạm Khả Hân.
Và cho dù Phạm Khả Hân có ngoại tình với Chúng Thanh Phong thì hẳn cũng sẽ không bỏ cô.
Nghĩ rằng Trương Mỹ Vân muốn có một danh phận để danh chính ngôn thuận bước vào Ngô gia nên Ngô Chí Kiên trấn an cô: "Em yên tâm, vợ tôi có thứ gì em sẽ có thứ đó.
Nhất định không để em chịu thiệt thòi"
Trương Mỹ Vân bỏ đũa xuống bàn, nhìn Ngô Chí Kiên nhếch môi cười: "Thứ tôi muốn e rằng anh không thể cho tôi được"
"Ngoài danh phận ra, em muốn gì anh cũng có thể cho em"
Trương Mỹ Vân đã chế một câu thơ của Xuân Diệu để diễn tả quan điểm sống của bản thân: "Thà một phút là vợ rồi chấm dứt, còn hơn làm lẽ cả trăm năm"
Ngô Chí Kiên chỉ lặng lẽ quan sát Trương Mỹ Vân, âm thầm đánh giá.
Hắn biết để thuần phục được một con ngựa hoang như cô, cần rất nhiều thời gian và công sức, không thể ngày một ngày hai.
Nhưng thứ gì càng tốn tâm sức, càng quý giá.
"Anh sẽ thay đổi suy nghĩ của em"
"Người cần thay đổi ở đây phải là anh, không phải tôi.
Bởi vì tôi sẽ luôn là chính tôi, không vì bất kỳ ai mà thay đổi hết"
"Đó là lý do anh thích em.
"
Nhìn thẳng vào mắt Ngô Chí Kiên, không chút khách khí Trương Mỹ Vân nói: "Cảm ơn nhé, nhưng biết làm sao bây giờ tôi không thích anh"
Ngô Chí Kiên nghiêng đầu nhìn Trương Mỹ Vân hỏi: "Vẫn nghĩ tới chuyện sẽ quay lại với Chúng Thanh Phong à?"
Trương Mỹ Vân chưa kịp trả lời thì Ngô Chí Kiên đã nói luôn: "Em chấp nhận làm cái bóng của một người phụ nữ khác à? Em chấp nhận việc ở để cập nhật nội dung các bạn nhé! tâm ý cho em sao?"
Mặc dù những lời Ngô Chí Kiên nói ra chẳng khác nào dao nhọn ghim để cập nhật nội dung các bạn nhé! bản thân thật bình tĩnh trong hoàn cảnh này.
Nhất quyết không được để thua hắn ta.
Cô cười nhàn nhạt hỏi lại: "Vậy anh có thể dành hết tâm ý cho tôi không? Anh có thể bỏ vợ để cưới tôi không?"
Tất nhiên Trương Mỹ Vân đã biết được đáp án trước cả khi Ngô Chí Kiên nói ra, nhưng cô vẫn cố tình hỏi như vậy.
Cô muốn làm khó hắn ta.
Muốn hắn ta phải suy nghĩ trước khi mở để cập nhật nội dung các bạn nhé! Vân không thể ở bên Chúng Thanh Phong nữa, thì thà cô sống độc thân còn hơn chấp nhận làm vợ lẽ của Ngô Chí Kiên.
"Anh đã nói rồi, anh sẽ không để em phải chịu thiệt thòi đâu"
Trương Mỹ Vân hít một hơi thật sâu, nhìn xoáy vào đôi mắt thâm sâu khó lường của Ngô Chí Kiên thẳng thắn hỏi.
"Tại sao lại là tôi?"
"Anh thích em, đơn giản vậy thôi"
"Anh thích tôi đủ nhiều để có thể để cập nhật nội dung các bạn nhé! khác sao?"
"Anh ta không xứng với em.
"
"Vì quá đẹp trai và tài giỏi à?"
Trương Mỹ Vân nhìn Ngô Chí Kiên không chút nao núng.
"Em đang rất mong chờ anh ta tới đây cứu em thoát khỏi anh đúng không?"
Bị Ngô Chí Kiên nhìn thấu tâm tư nhưng Trương Mỹ Vân chỉ cười trừ.
Ngô Chí Kiên đặt hai khuỷu tay lên bàn, đan hai bàn tay lại với nhau, nhìn xuống chiếc điện thoại đang để trước mặt.
"Em có biết bây giờ Chúng Thanh Phong đang làm gì không?"
Trương Mỹ Vân chỉ nhìn Ngô Chí Kiên, không hỏi, cũng không nói gì cả.
Ngô Chí Kiên đẩy chiếc điện thoại tới trước mặt Trương Mỹ Vân.
"Em tự xem đổi sẽ rõ.
"
Trương Mỹ Vân cầm chiếc điện thoại của Ngô Chí Kiên lên.
Bàn tay cô khẽ run lên vì hồi hộp.
Không biết điều gì đang chờ đón cô ở những giây phút tiếp theo.
Khi nhìn thấy những tấm ảnh Phạm Khả Hân đang ngủ được gửi tới từ số điện thoại của Chúng Thanh Phong, tìm Trương Mỹ Vân trùng xuống.
Một cảm giác nghẹn