Sáng ngày hôm sau, Trương Mỹ Vân tỉnh dậy.
Cô thấy Chúng Thanh Phong đang nằm ngủ gục bên mép giường.
Theo bản năng, cô đưa mắt nhìn quanh một lượt khắp căn phòng.
Ngoài những đồ đạc cần thiết như tỉ vi, tủ lạnh, bàn ghế...ra thì chẳng có đồ vật gì khác.
Mỹ Vân mạnh dạn phỏng đoán đây chính là căn nhà riêng của Thanh Phong mà trước đây anh từng nhắc tới một vài lần với cô.
Trương Mỹ Vân không biết Chúng Thanh Phong tìm thấy cô bằng cách nào và vào khi nào.
Nhưng cô có thế đoán anh đã trông cô trong một khoảng thời gian khá lâu nên mới mệt mỏi, ngủ thiếp đi như thế này.
Mỹ Vân giơ tay lên, định đánh thức Thanh Phong dậy để anh về phòng ngủ cho thoải mái.
Cũng chính lúc này cô cảm thấy nhói buốt ở cánh tay, và phát hiện ra trên tay mình đang cắm ống truyền.
Những ký ức về chuyện xảy ra vào chiều tối ngày hôm qua diễn ra một cách rõ nét trong đầu Trương Mỹ Vân.
Khoảng 4 giờ rưỡi chiều, Mỹ Vân đang sắp xếp tài liệu để chuẩn bị cho buổi họp vào sáng ngày hôm sau thì nhận được tin nhắn của Phan Hà Liên, cấp dưới của Sophia Ngô.
Cô ta hẹn Mỹ Vân lên tầng thượng nói chuyện.
Phân vì đang bận, phần vì thật sự không muốn gặp Phan Hà Liên nên Trương Mỹ Vân đã từ chối.
Thế nhưng Hà Liên không chịu buông tha cho Mỹ Vân.
Cô ta trực tiếp tìm tới phòng làm việc của Mỹ Vân để hẹn gặp mặt.
Không biết phải chối thế nào nên cuối cùng Trương Mỹ Vân cũng đành phải nhượng bộ, chiều theo yêu cầu của Phan Hà Liên.
Mười phút sau, Trương Mỹ Vân lên tầng thượng như lời hẹn nhưng không thấy Phan Hà Liên đâu.
Trong lòng, Mỹ Vân hi vọng Hà Liên đừng đến để cô có cớ huỷ cuộc gặp mặt này.
Cô cäm điện thoại lên bấm giờ.
"Đúng năm phút sau mà cô ta không tới mình sẽ về"
Trương Mỹ Vân tự nhủ.
Trương Mỹ Vân xoa xoa đầu, cố lục lại trong trí nhớ xem mình đã làm gì đắc tội với giám đốc kinh doanh kia.
Nhưng kể từ thứ sáu tuần trước, sau khi cầm chiếc váy LV fake rời khỏi phòng làm việc của Sophia Ngô, cô đã cố gắng hạn chế một cách tối đa, thậm chí trốn tránh việc xuất hiện trước mặt cô ta.
"Thì vụ chiếc đâm LV đó"
Phan Hà Liên