/ Hai người thật xứng đôi! /
Edit: Miêu
Sau khi đại sư đi rồi, mọi người bắt đầu sửa sang lại đống hỗn độn trong phòng huấn luyện.
Di chuyển mấy cái khác rất ổn, chủ yếu là phải bố trí máy tính mới cho Giang Đề.
Ban đầu huấn luyện viên tính để cậu dùng máy tính của Hoa Huyền, nhưng Trần Hiệt không đồng ý.
Đối với tuyển thủ chuyên nghiệp, máy tính như vợ mình, nào có ai thừa hưởng vợ từ người khác chứ?
Không phải là không có, nhưng hắn đâu có nghèo, đương nhiên phải cho vợ mình thứ xinh đẹp và tốt nhất rồi.
Vì thế, một bộ PC màu trắng mới tinh, lóe sáng xuất hiện trước mặt Giang Đề.
Một giây đó, píu píu píu, mọi người cùng nhìn về đây.
Triệu Bắc Nam: "Hả?"
Time: "Hừmmm...."
Cloud: "Hình dáng có phải có hơi...lạc quẻ?"
Trần Hiểu nhướn mày: "Lạc quẻ sao?"
Giang Đề nhìn lướt qua mấy bộ PC có trong phòng, ngoại trừ PC của Trần Hiệt màu bạc, những bộ khác đều là màu đen.
Thống nhất toàn màu tối, duy nhất của cậu là màu trắng.
Giang Đề nghĩ thầm, cũng hơi lạc quẻ.
Ai ngờ hắn vẫn chưa để yên.
Trần Việt lục trong cái thùng bé hắn mang tới, lấy ra linh kiện ngoại vi—--bàn phím, tai nghe, con chuột và miếng lót chuột.
Tất cả đều màu trắng, rõ ràng là hàng được thiết kế riêng, trên mỗi vật đều có in ID tiếng Anh của Giang Đề----Wither.
Sau khi lắp xong các thiết bị ngoại vi, Trần Việt đứng sau ghế ngồi của Giang Đề, nhìn Giang Đề đang test bàn phím, nói: "Nhóc con, ngẩng đầu lên đi."
Giang Đề ngẩng đầu.
Một đôi tai nghe yên vị trên đầu cậu, đầu tóc xõa tung bị ép xẹp lép.
Khi Trần Việt buông tay ra, lòng bàn tay nhẹ nhàng cọ qua vành tai của thiếu niên.
Cảm giác lành lạnh.
Như bị điện giật, vành tai của Giang Đề tê dại trong chớp mắt.
Giang Đề mím môi, nắm lấy hai bên tai nghe, không được tự nhiên mà cúi đầu.
Đúng lúc này, phía trước vang lên tiếng tách tách của máy chụp ảnh.
Giang Đề nhìn lên, liền thấy huấn luyện viên giơ điện thoại về chỗ cậu chụp ảnh.
Còn những người khác đã không còn thái độ phản đối, tất cả đều sững sờ nhìn chằm chằm cậu.
Giang Đề:?
Triệu Bắc Nam: "Duma, chuyện gì đã xảy ra, sao tự dưng anh tôi tốt thế này?"
Cloud: "Chủ yếu vẫn do mặt phải đẹp."
Time: "Tôi không đồng ý để Giang Đề dùng bộ linh kiện này, vì tôi bị đau mắt."
Mọi người: "....."
Giang Đề: "....."
Giang Đề lấy tai nghe xuống, đeo ở trên cổ, quay đầu nhìn về phía Trần Hiệt đang đứng phía sau cậu.
"Vì sao lại chọn màu trắng cho tôi?"
Trần Hiệt quét mắt qua nhúm tóc ngốc nghếch đang vểnh lên trên đầu thiếu niên, nói: "Thấy cậu rất thích màu trắng, nên tôi đã chọn cho cậu."
Mí mắt Giang Đề nhẹ nâng, hỏi lại: "Tôi thích màu trắng?"
"Áo màu trắng, quần màu trắng, giày tất ba lô và điện thoại cũng đều là máu trắng, nhỉ? Không thích sao?"
Đôi mắt đào hoa của Trần Hiệt gian tà, hắn nhìn chằm chằm lúc Giang Đề nói chuyện, đáy mắt còn vương một chút ý cười, tỏa sáng lấp lánh.
Giang Đề gian nan rời mắt đi, bực bội xoay người sang chỗ khác.
"Ờ."
Không có cảm xúc, không có cảm kích, để lại cho Trần Hiệt cái ót mượt mà lạnh lùng.
Nhưng cậu đã cam chịu và chấp nhận sự sắp xếp của Trần Hiệt.
Trần Hiệt cong cong môi, nhóc con này còn khá ngoan đấy chứ.
***
Sau đó lại lăn lộn qua 2 ngày.
Hai ngày này, Giang Đề đã kí hai hợp đồng.
Hợp đồng thứ nhất là hợp đồng chơi chuyên nghiệp, kỳ hạn là một mùa giải, phí hợp đồng là 2 triệu tệ.
Khi ký tên, huấn luyện viên Tần Thư hỏi cậu: "Hai triệu tệ, cậu cảm thấy thế nào?"
Giang Đề nghịch bút máy, giương đôi mắt chán đời lên.
"Với tôi hiện tại, cao.
Với tôi sau mùa giải này, thấp."
Tần Thư rất vừa lòng mà cười.
Thiếu niên này, đừng thấy lớn lên vô hại, chỉ cần mở miệng một cái, tự tin từ trong xương tủy sẽ tràn ngập ra ngoài.
Cô cực thích tuyển thủ như này, có trời mới biết được khi lên sân thi đấu cậu có phải là một con hổ miệng đầy răng nanh hay không.
Ngọn lửa sục sôi trong lòng Trần Thư, móng tay hồng hồng nhẹ nhàng gõ gõ lên bản hợp đồng: "Cố lên!"
Hợp đồng thứ hai, là hợp đồng hợp tác livestream với "nền tảng Ngân Hà".
Cùng ngày hôm đó, giám đốc vốn muốn Giang Đề livestream tại chỗ luôn, nhưng bị Trần Hiệt dẫn đầu phản đối đề nghị này.
Trần Hiệt vừa đăng nhập Weibo, đăng một bài viết chào đón Giang Đề, vừa nói: "Không vội, lần đầu quan trọng như thế, chẳng lẽ chúng ta không thể hiện chút lễ nghĩa sao?"
Giang Đề: "....."
Tiếng thông báo tin nhắn Weibo của Giang Đề vang lên.
Cậu bò lên, thấy Trần Hiệt tag cậu.
【@Trần Hiệt Pray: Hi, có thấy anh trai đẹp trai này không? Đúng vậy, cục cưng AD của nhà tôi đó @Wither [ngậm hoa hồng.]】
Kèm theo đó là hình ảnh tiện tay chụp lúc Giang Đề đeo tai nghe ngồi trước máy tính chơi game.
Giang Đề mặt mộc: "...."
Ai là