Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 77: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Vanny

Thẩm Mẫu Đơn cũng không có nhiều thời gian để cảm khái. Trong lòng vừa mê mang xong thì đầu kia Đậu Nhi báo là Thẩm Tuệ Cẩm đến. Khi Thẩm Tuệ Cẩm bước vào, nụ cười tươi trên môi Tuệ Cẩm quả thật làm cho Thẩm Mẫu Đơn loá mắt, nàng nhịn không nổi, cười nói: “Ôi, cô nương mới đính hôn thật khác nha, xem xem nụ cười này, rực rỡ ghê.”

Thẩm Tuệ Cẩm đỏ mặt ngồi xuống bên cạnh Mẫu Đơn, tựa đầu vào vai nàng, ấp úng cười nói: “Mẫu Đơn tỷ, tỷ đừng cưởi muội nữa mà. Tỷ không biết hai ngày nay trong phủ như thế nào đâu. Phụ thân muội vừa biết mẫu thân muội vừa ý một gia đình như vậy đã trở mặt với mẫu thân muội ngay tức khắc.”

“Chuyện gì vậy nói ra nghe xem?” Mẫu Đơn rất muốn biết hai mẹ con này đã chống đối với Thẩm Hạo Quốc như thế nào.

Thẩm Tuệ Cẩm liên miên kể lại chuyện xảy ra hai ngày nay. Ngày hôm đó vừa về tới phủ Tuệ Cẩm liền nói hết chuyện của Nguỵ Cẩn Ngôn cho Tiền thị nghe. Tiền thị vì chuyện hôn sự của khuê nữ nhà mình mà mấy ngày nay như ngồi trên đống lửa, nghe được lời của cô nương nhà mình, lại nhìn dáng vẻ e thẹn của Tuệ Cẩm liền biết cô nương nhà mình chắc nhìn trúng Nguỵ Cẩn Ngôn kia rồi. Sau đó hỏi rõ ra, Tuệ Cẩm nói ra chuyện tình cờ gặp Nguỵ Cẩn Ngôn hôm trước.

Tiền thị nghe xong cảm thấy Nguỵ Cẩn Ngôn này rất đáng tin, lập tức sai người đi điều tra Nguỵ gia, phát hiện quả nhiên không khác lời nữ nhi nói là mấy. Mặc dù Nguỵ Cẩn Ngôn này còn trẻ tuổi nhưng lại là người có trách nhiệm. Hơn nữa phụ mẫu lại là người hiền lành, nữ nhi gả qua đó sẽ không bị thiệt. Tài hoa của Nguỵ Cẩn Ngôn kia cũng không tệ, sau này e là thành tựu cũng không thấp. Tiền thị cũng có chút dao động rồi, sai bà mai tới cửa làm mai, cũng không để bà mai giấu giếm chuyện trong nhà.

Lúc Nguỵ gia đang ăn cơm tối, đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa, ra mở cửa thì thấy một bà thím mặc áo trắng đứng ở cửa, không đợi Nguỵ gia lên tiếng, bà thím này đã vui mừng hớn hở nói ra mục đích tới đây, nói là tới làm mai cho Thẩm gia, tới khi bà mai này nói hết một lượt gia thế của Thẩm gia, lại nói Thẩm đại lão gia không đáng tin, thở dài: “Trong lòng Thẩm đại phu nhân cũng rất khó chịu, gặp phải một phụ thân không đáng tin như vậy, vì con đường làm quan của mình mà đẩy nữ nhi vào hố lửa. Thẩm đại phu nhân nói rồi, chuyện này nói rõ với các ngươi trước, nếu các ngươi đồng ý thì tốt, nếu không đồng
ý thì thật đáng thương cho cô nương nhà mình rồi.”

Tuy rằng phụ mẫu nhà họ Nguỵ cũng chấn động vì vẫn còn có người phụ thân như vậy, nhưng gia thế của Thẩm gia lớn như vậy. Bọn họ chỉ là một gia đình bần hàn như vậy sao dám cưới cô nương dòng chính của Thẩm gia, còn có người phụ thân không đáng tin như vậy chứ. Hai lão có ý cự tuyệt. Bà mai kia lại nhìn về phía Nguỵ Cẩn Ngôn, cười nói: “Tiểu ca, cô nương đó ngươi cũng đã gặp rồi đó. Còn nhớ vị cô nương khóc lóc thảm thương ở nhà bằng hữu Thẩm Hoán của ngươi ngày hôm đó không, chính là cô nương ấy đấy. Tuy rằng cô nương này có một phụ thân không đáng tin nhưng tính tình thì rất tốt, cũng rất hiếu thuận.”

Bỗng Nguỵ Cẩn Ngôn nhớ tới cô nương khóc nức nở yếu đuối đáng thương ngày hôm đó, ánh mắt rụt rè nhìn y, lại cuống quýt quay đầu. Trái tim không khỏi lỡ nhịp, quay đầu nói với phụ mẫu của mình: “Phụ thân, mẫu thân, con thấy cô nương Thẩm gia này rất tốt. Vả lại phụ thân của nàng là phụ thân của nàng, nàng là nàng. Nếu như có thể bước vào cửa nhà mình, thì tự con sẽ bảo vệ nàng.”

Nếu như nhi tử đã đồng ý, thì hai người bọn họ còn nói được gì nữa, liền đồng ý mối hôn sự này, lại biết được con người của ông thông gia. Đồng ý với bà mai lập tức trao đổi thiếp canh, còn những chuyện khác thì đều xử lý đơn giản cho xong, sau khi hết quốc tang của hoàng đế liền thành thân.

Tới khi bà mai báo tin lại cho Tiền thị, bà liền khóc, khuê nữ mà bà nâng niu cưng chiều trong lòng bàn tay cứ thế mà vội vã đính hôn như vậy. Bà không phải coi thường Nguỵ gia, chỉ cảm thấy nếu như không có một phụ thân khốn nạn như vậy, nữ nhi nhất định sẽ tìm được mối hôn sự tốt hơn, cớ gì phải đính hôn một cách hấp tấp như vậy.

Lúc tối, Tiền thị liền thông báo tin này cho Thẩm Hạo Quốc. Sau khi Thẩm Hạo Quốc biết được gia thế của Nguỵ gia liền lập tức trở mặt, đập bàn rầm rầm: “Rốt cuộc bà có để lão gia này là ta vào mắt không hả? Hôn sự của nữ nhi bà không nói tiếng nào với ta liền quyết định như vậy rồi.”

Tiền thị cúi đầu không nói. Bây giờ bà không muốn quan tâm tới nam nhân này nữa, tuỳ ông ta nói gì thì nói. Dù sao cũng đã đính hôn rồi, ông ta cũng không thể mất thể diện mà tới nhà họ 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện