Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Vanny

Mẫu Đơn nức nở khóc bảo đừng mà, nhưng điện hạ chỉ ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng, ra sức va chạm với nàng. Không bao lâu tiếng nức nở trong miệng nàng biến thành tiếng thở gấp còn có tiếng rên rỉ. Mặc dù bên ngoài có người canh chừng, không sợ có người xông vào. Điện hạ chỉ sợ tiếng kêu của nàng sẽ đánh thức bọn nha hoàn ở cách vách, cúi đầu ngậm lấy cánh môi của nàng, nuốt hết tiếng rên rỉ của nàng vào trong miệng.

Không bao lâu, Mẫu Đơn liền tự mình ôm lấy eo của điện hạ, dùng sức bấu vào, đôi tay lại càng ôm chặt tấm lưng cường tráng của điện hạ.

Điện hạ giày vò nàng hơn nửa canh giờ mới giải phóng tất cả vào trong cơ thể nàng. Mẫu Đơn mơ mơ màng màng nghĩ cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi rồi, lại không ngờ điện hạ lại lật người nàng, cúi đầu hôn lên bờ mông trắng nõn của nàng. Bàn tay to hơi thô lần theo đường cong trắng mịn của nàng từ từ trượt xuống dưới. dục vọng ở bụng dưới lại nhịn không được ngóc đầu lên. Điện hạ nằm sấp trên người nàng, hơi tách hai chân của nàng ra, nương theo chỗ ướt át lúc nãy dùng lực đẩy vào toàn bộ.

Mẫu Đơn rên lên một tiếng, lần này là thật sự bật khóc, nghẹn ngào nói: “Điện hạ, mệt quá, thiếp không muốn nữa…”

Điện hạ hôn lên tấm lưng trần của nàng, giọng nói dịu dàng mang theo khao khát nói: “Ngoan, nàng đừng động, ta động là được rồi.”

Tới khi hắn dùng lực ra vào trong người nàng, từ phía sau ôm lấy ngực nàng, nàng đâu chịu được nữa, lại không kiềm chế được có cảm giác, từ khi nào ngủ thiếp đi cũng không biết, lúc tỉnh lại đầu đau như búa bổ. Nàng giương mắt nhìn lên, ngoài cửa sổ vẫn còn âm u, cũng không biết rốt cuộc là tới giờ nào rồi. Mẫu Đơn nhịn không được rên một tiếng, giơ tay xoa xoa trán của mình, cảm thấy phía sau có đôi tay ôm chặt lấy eo nàng kéo vào lồng ngực rắn chắc rồi ôm chặt.

Mẫu Đơn nhịn không được rên một tiếng, xoay người nhìn nam nhân kia trong bóng đêm, tầm mắt quá mơ hồ, nàng nhịn không được đưa tay sờ sờ khuôn mặt của hắn, khàn giọng nói bên tai hắn: “Điện hạ, thiếp muốn uống nước, chàng buông thiếp ra trước đi.” Cảm giác say rượu thật sự quá đau khổ, nàng quả thật hận không được lấy búa đập vào đầu mình.

Điện hạ ừm một tiếng, lại càng dùng sức ôm chặt nàng vào lòng. Mẫu Đơn dùng lực đẩy đẩy hắn, hoàn toàn đẩy không ra, lại phát hiện một mùi máu tươi nhàn nhạt đang toả ra ở
đầu mũi. Nàng cảm thấy hoảng hốt, cũng không để ý đến cơn đau đầu, đưa tay sờ sờ trên người hắn. Cuối cùng sờ tới chỗ bị băng bó trên cánh tay, trên đó có cảm giác dinh dính. Mẫu Đơn đưa tay có chất dịch đó đưa lên mũi ngửi, một mùi máu tươi nồng nặc xông vào mũi.

Thẩm Mẫu Đơn luống cuống, dùng sức tách đôi tay của hắn ra, quỳ ở đầu giường, đẩy đẩy hắn, thấp giọng kêu: “Điên hạ, điện hạ…”

Nam nhân hừ một tiếng, rốt cục tỉnh lại, vươn tay chụp nàng rồi kéo nàng vào lòng, buồn bực nói: “Mau đi ngủ đi, trời sắp sáng rồi.”

Mẫu Đơn nửa dựa vào người hắn, lại không dám đè lên tay hắn, lo lắng nói: “Điện hạ, tay chàng chảy máu rồi.” Dứt lời, vội chạy xuống giường, dưới chân mềm nhũn, thiếu chút nữa là ngã xuống đất, may mà nắm kịp cái cột giường bên cạnh. Nàng cũng không để ý tới sự suy nhược của mình, nương theo ánh sáng lờ mờ bên ngoài cửa sổ đi tìm ngọn đèn dầu ở trên bàn, tìm được đá đánh lửa đốt đèn lên, lại lục tung khắp nơi tìm thuốc cầm máu còn sót lại và băng gạc sạch sẽ, lúc này mới cầm đèn đi tới trước giường.

Đặt ngọn đèn dầu ở trên giá cắm nến, Thẩm Mẫu Đơn nhìn nam nhân trên giường đang thâm trầm nhìn nàng, cũng không lo điều gì khác, bò lên đầu giường, kéo cánh tay hắn lên, nhìn băng gạc trên cánh tay hắn đã không ra hình dáng gì nữa, thấm đầy máu tươi. Trái tim nàng tê dại, cẩn thận cắt bỏ băng gạc, phát hiện trên tay hắn có một vết thương rất sâu, máu thịt lẫn lộn, nhìn rất đáng sợ, nàng nhịn không được nghẹn ngào nói: “Điện hạ, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Dứt lời lại cẩn thận dùng băng gạc sạch lau lau vết máu xung quanh miệng vết thương, rắc một chút thuốc cầm máu vào miệng vết thương. Tới khi máu không còn chảy nữa, lúc này mới lấy băng gạc sạch quấn từng vòng từng vòng băng bó lại.

Nàng ngẩng đầu thấy hắn đang nhìn nàng sâu 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện