Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Vanny

Thẩm Mẫu Đơn nhìn đại lão thái gia như vậy, trong lòng không chỉ có hơi cảm khái. Đại lão thái gia quanh năm ở An Dương, nếu không có đại lão thái gia trấn trụ bên này, Thẩm gia cũng sẽ không như vậy rồi. Bốn vị lão gia dòng chính của Thẩm gia ngoài đại lão gia thì ba vị lão gia còn lại đều có chức quan trên người, hơn nữa từ nhỏ được nuôi bên cạnh Thẩm lão thái quân, tính cách không giống như Thẩm Hạo Quốc bị nuông chiều không ra gì cả, coi như ở trong quan trường, bọn họ vẫn thận trọng như cũ, tuân theo bổn phận, bằng không điện hạ cũng không tức giận một mình đại lão gia.

Mẫu Đơn nhìn đại lão thái gia, chầm chậm nhớ lại chuyện liên quan đến đại lão thái gia ở kiếp trước. Lúc đó nàng vì chuyện của Thẩm gia làm cho tinh thần suy sụp, căn bản không có thời gian bận tâm chuyện khác, chỉ thỉnh thoảng biết một ít tin tức từ người qua đường mà thôi. Năm đó bên chi chính của Thẩm gia hình như không xảy ra chuyện gì cả, nói cách khác là Thẩm gia bên này đứng về phía điện hạ?

Mặc kệ như thế nào, cứ đi hỏi điện hạ là biết ngay thôi, Mẫu Đơn cũng không nghĩ nhiều nữa, quay đầu bắt đầu nhỏ giọng nói chuyện với Tuệ Cẩm.

Tới khi ăn tiệc xong, bàn cũng dọn xuống, cả đám người ở trong viện uống trà, tán gẫu. Tới giờ Thân người của Thẩm gia mới từ biệt ra về, Thẩm đại lão thái gia kéo tay lão thái gia nói: “Lão đệ à, sau này rãnh rỗi chúng ta lại tụ họp. Bây giờ đều ở Bình Lăng rồi, chúng ta đều là người Thẩm gia, đừng phân chia ra nữa.”

Tới khi Thẩm đại lão thái gia tiễn bọn họ ra khỏi phủ, một nhà Thẩm gia mới quay về. Lên xe ngựa, lão phu nhân suy xét không yên nói: “Lão đầu à, ông nói đại ca làm sao vậy? Thật sự là muốn thân thiết với chúng ta hay là có ý gì khác vậy?”

Lão thái gia tựa vào gối lim dim mắt, nghe vậy, mắt cũng không mở, chỉ nói: “Đừng suy xét lung tung nữa, lúc trước chưa chia nhà thì đã ở chung với đại ca mười mấy năm rồi. Ta hiểu đại ca, đại ca không phải loại người như vậy đâu. Đại ca đây là hối hận không ở cùng với mấy đứa con, để đại tẩu tuỳ tiện làm hại Thẩm gia thành ra như vậy.”

Lão phu nhân cũng thở dài theo: “Còn không phải sao, con hư tại mẹ mà, xem xem bên kia biến thành cái gì rồi.”

Lão thái gia cười ha ha hai tiếng không nói gì.

~~diennnnnndddannnnleeeeeqqqquuuyddđoonnnn~~~d d đàn llllleqqquyđooonnnn~~

Sau khi từ bên kia trở về, trong lòng Mẫu Đơn đại khái cũng biết Thẩm đại lão thái gia là người của điện hạ. Nàng cũng không vội đi thăm dò điện hạ, mà đi ra trang viên ngoài thành xem xét trước. Trang viên ở ngoài thành hoàn toàn giao cho Khấu Giang xây dựng, lúc Mẫu Đơn và Niệm Hương tới, phát hiện trang viên đã xây được hơn một nửa, hàng loạt nhà ngói gạch xanh, đi vào bên trong
nữa thì không thể nhìn thấy khu rừng trúc lớn nữa, bên cạnh là một cái hồ rất lớn, cái hồ đã đào xong. Mặc dù mấy tháng trước đã mưa mấy trận nhưng vẫn không đủ làm đầy hồ, nước chỉ đầy nửa hồ thôi, đứng ở trong rừng trúc chỉ có thể thấy thấp thoáng mấy gian lầu trúc.

Trong trang viên có rất nhiều thợ đang làm việc, đếm đếm số người ước chừng ít nhất cũng hai trăm người trở lên, khó trách trang viên này xây nhanh như vậy.

Thấy trang viên đã hoàn thành hơn phân nửa, Mẫu Đơn không khỏi không cảm khái, Khấu Giang này quả thật là một cao thủ về mặt này. Nàng chẳng qua chỉ nói sơ qua một chút ý kiến, vậy mà ông ta không chỉ đã hiểu toàn bộ mà còn sử dụng một chút kiến thức thiết kế xây dựng của bản thân vào bên trong, bố cục của toàn trang viên được thiết kế khiến nàng vô cùng hài lòng.

Không bao lâu Khấu Giang đang bận bịu liền đi qua, Mẫu Đơn hỏi thăm sơ qua, ước chừng khoảng một tháng sau là có thể hoàn thành.

Xem xong trang viên, Mẫu Đơn liền đi về. Không tới hai ngày liền truyền đến tin tức, các tiểu thư quan gia tham gia tuyển tú phải tiếp nhận kiểm tra từ các ma ma trong cung tới từ An Dương. Nói ra thì toàn bộ tiểu thư quan gia của Vệ quốc không tới một ngàn, cũng hơn mấy trăm. Dĩ nhiên không thể toàn bộ đều nhập cung tuyển tú, trước tiên phải để các ma ma trong cung kiểm tra lễ nghi phép tắc, còn có cơ thể còn trong sạch hay không, trên người có bớt, vết sẹo hay không. Nói tóm lại là có một chút khuyết điểm thôi thì cũng bị loại rồi.

Tin tức này vừa truyền ra, Tư Cúc không khỏi cảm khái, nói với Mẫu Đơn: “Cô nương, thật không ngờ Tuệ Bảo cô nương phải nhập cung tuyển tú, thật lo cô nương ta có thể được chọn làm nương nương hay không.” Tư Cúc vẫn rất lo lắng. Tuệ Bảo cô nương kia từng bất hoà với cô nương nhà mình, nếu thật sự vào cung làm nương nương rồi, cũng không biết có là làm khó dễ cô nương nhà mình không.

Mẫu Đơn đang xem bản thảo đã chỉnh sửa của Tây Du Ký đem từ chỗ Vệ Tử An về, nghe vậy cũng không ngẩng đầu, chỉ nói: “Yên tâm đi, nếu ta đoán không sai, cô nương ta chỉ sợ ngay cả vòng đầu tiên cũng không qua nổi.”

Tư Cúc kinh ngạc: “Cô nương, dù sao Tuệ Bảo kia cũng là cô nương nhà quan. Về mặt lễ nghi quy tắc chắc sẽ không sai phạm, chẳng lẽ trên người có bớt hay vết sẹo?”

Mẫu Đơn lắc lắc đầu, cười nói: "Không phải.” Rồi không chịu nói thêm gì nữa, chỉ để lại Tư Cúc một mình ở đó khổ não suy 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện