CHƯƠNG 72: TRÙ NGHỆ THẬT TỐT
Edit: Lan Anh
Thôi chưởng quỹ cũng ý thức được rằng mình mang một vị mặt thối đến đây, có chút lúng túng hắng giọng nói ra: “Cô mẫu của Tiêu Ngũ gia muốn làm tiệc mừng thọ, bà ấy hơi cần kiệm nên không muốn làm quá rình rang, nhưng Tiêu Ngũ gia vẫn muốn tận hiếu với cô mẫu, bà đã hơi có tuổi, khẩu vị không được tốt lắm, nghe nói món kho của nhà Du cô nương không sai nên muốn tới nếm thử.”
Thôi chưởng quỹ nói xong lời này liền nháy mắt không ngừng với người Du gia, sợ người Du gia không hiểu được ý của ông rồi làm chậm trễ vị khách quý này.
Nếu như ông biết lão trạch Du gia đã từng đón tiếp tiểu công tử của phủ Thiếu Chủ, sợ là sẽ không nháy mắt ra hiệu như vậy.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại truyen5z.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đương nhiên người Du gia sẽ không bỏ qua lòng hảo tâm của ông, huống chi vị Tiêu Ngũ gia này lai lịch bất phàm, huynh đệ hắn kết bái là Tiêu Đại nguyên soái nắm vạn binh mã -Tiêu Chấn Đình, thân tỷ tỷ của hắn là Uyển Chiêu Nghi, cô mẫu của hắn trong miệng Thôi chưởng quỹ là trưởng bối duy nhất của hắn trên đời này, hắn xem bà ấy như là thân mẫu.
Những lời này cũng không thể nói thẳng ra với Du gia.
Nhưng có lẽ Thôi chưởng quỹ đối với tay nghề của Du gia là mười phần tín nhiệm, bằng không cũng không dám lừa gạt mà đem người ‘ngoặt’ vào Du gia sau khi biết Tiêu Ngũ gia muốn tỏ lòng hiếu tâm.
Thôi chưởng quỹ nói: “Mặc dù tôi là chưởng quỹ của Bạch Ngọc lâu, nhưng món kho thì vẫn rất bội phục Du đầu bếp.”
“Ai nha, quá khen quá khen.” Đại bá bị thổi phồng đến mức thẹn thùng, vội vàng khoát tay.
Tiêu Ngũ gia mặt vẫn lạnh lùng, “Là ngựa chết hay ngựa sống, làm liền biết!”
Ý tứ này là muốn thử đồ ăn, sao nghe cứ như muốn đánh nhau vậy nè?
Đại bá mẫu đang ngồi trong phòng khóe miệng giật một cái, buông một nửa giấy hoa vừa mới cắt được cùng với Khương thị và hai đứa nhỏ, đi ra vườn hái đồ ăn.
Trong nhà đã có sẵn nước sốt với thịt, có Du Phong và Du Uyển làm trợ thủ, đại bá rất nhanh đã nấu xong một nồi thịt ướp sốt thơm ngào ngạt, thịt ba chỉ thấm đẫm nước sốt, phần thịt mỡ nhìn lóng lánh, mập mà không ngán, phần thịt nạc không quá mềm cũng không quá dai, cắn xuống một cái là có thể cảm nhận được phần nước trong thịt chảy ra, một hương vị cay cay rất thích hợp với mùa đông, lại thêm một muỗng cơm trắng, không hề khoa trương khi nói đây là món thịt ba chỉ ngon nhất mà Thôi chưởng quỹ từng nếm qua.
Nhưng Tiêu Ngũ gia vẫn không hề xúc động, nếm mấy ngụm, mí mắt cũng không buồn nhấc lên: “Chỉ như vậy?”
Dĩ nhiên là bị chê!
Người Du gia trợn mắt há mồm!
“Nếu như không chê, thì mời thử phần thịt dê kho tàu này a.” Du Uyển bưng một phần thịt dê nóng hổi đi lên, mùi vị của thịt dê tất nhiên là đặc biệt hơn thịt ba chỉ một chút.
Thôi chưởng quỹ nếm một đũa, quả thực hận không thể ôm nguyên cái dĩa này về phía mình.
Lần này chắc cũng nên hài lòng a.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại truyen5z.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thôi chưởng quỹ âm thầm nghĩ.
Nhưng khiến mọi người thất vọng là, Tiêu Ngũ gia đũa cũng không động: “Cô mẫu của ta không ăn thịt dê!”
“Vậy cô mẫu của ngài thích ăn thịt gì?”
Du Uyển vừa mới mở miệng thì nghe giọng của đại bá mẫu trong phòng bếp đang hét ầm lên: “Ai nha!”
Du