Editor: Nhan
Beta: Panpanni01
"Cô nương biết người này?" Mục Hàn nheo mắt lại, lướt qua một vòng phong mang.
Vị sư phụ sau lưng cô kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại đem hắn tra được cẩn thận như vậy.
"Không biết, chỉ là nghe nói qua."
Khúc Yên không có chút gánh nặng nào trong lòng đem chức vị sư phụ giao cho hệ thống, "Sư phụ ta từng nói, trên đời này, người có thể so với thần y Hoa Đà là thần y Ngưng Uyên đứng đầu Yến quốc.
Ngưng uyên có đồ đệ môn hạ đông đảo, nhưng duy chỉ có nữ nhi ruột thịt của hắn Hồng Tang có thiên phú cao nhất.
Trán Hồng Tang cô nương có bớt màu đỏ hồng, không khó nhận ra."
"Như thế có thể nói, cô nương và sư phụ cô không phải người Yến quốc." Hồng Tang xen vào nói.
"Ừm, không phải người Yến quốc, cũng không phải người Bắc triều." Khúc Yên trả lời.
"Là người Lương quốc? Hay là người Trần quốc?" Hồng Tang phòng bị nhìn cô chằm chằm.
"Đều không phải." Khúc Yên không để ý tới cô ta, quay đầu nói với Mục Hàn, "Sư phụ ta là cao nhân ngoại thế, không giao thiệp với Trung Nguyên."
Trung Nguyên đã từng có 4 phần, bây giờ Yến quốc hủy diệt, chỉ còn lại Bắc triều cùng Lương, Trần, ba nước sát cánh.
Bên ngoài Trung Nguyên chính là vùng đất hoang vu.
Mục Hàn nâng mắt liếc nhìn cô một cái, không hỏi tới.
Mặc dù ở chung không lâu, nhưng hắn đối với cô đã có mấy phần hiểu rõ, cô không chịu nói sự tình, dù hỏi thế nào cũng vô dụng.
"Điện......" Hồng Tang thấy ánh mắt hắn một mực rơi vào trên thân Khúc Yên, trong lòng ngầm bực bội, mở miệng nói, "Mục ca ca, ta cần chẩn bệnh chữa thương cho huynh, không nên có người ngoài ở đây."
"Cô nương dùng biện pháp gì chữa thương cho hắn?".
Khúc Yên đột nhiên hỏi, "Cổ trùng?"
Cô vừa mới lặng lẽ tra xét tư liệu hệ thống một chút, có quan hệ với cổ thuật của Hồng Tang.
Thì ra loại bí thuật này hiếm thấy, là lấy mẫu cổ điều khiển tử cổ, theo lý thuyết Hồng Tang rất có thể muốn đem mình và Mục Hàn khóa lại cùng một chỗ.
"Cô nương biết cũng thật nhiều." Hồng Tang rất không cao hứng, nữ nhân này từ nơi nào nhô ra, tự xưng là nương tử mà điện hạ chưa cưới về, còn xen vào rất nhiều chuyện.
"Cũng được, không coi là nhiều." Khúc Yên khiêm tốn nói, "Ta chỉ biết cô nương dùng chính mình dưỡng cổ, điều khiển tử cổ tiến vào thân thể người khác, tính mệnh người kia liền cùng cô nương thắt cùng một chỗ.
Cô sinh, hắn sinh, cô tử, hắn tử."
Hồng Tang phẫn nộ trừng cô.
Thế này còn bảo là không coi là nhiều ?
Làm sao cô