Editor: Nhan
Ánh mắt Mộ Dung Hàn khẽ động, trầm mặc phút chốc.
Đúng là hắn đã nói không quan tâm tới chuyện yêu đương.
Thích là cái gì, đến nay hắn còn chưa rõ.
"Hàn ca ca, huynh thích ta không?" Khúc Yên trực tiếp hỏi, "Bởi vì ta là tiên tử , huynh mới thích ta sao?"
Dù sao loại sắc thái kỳ ảo này dễ dàng làm cho con người ta mê muội.
"Không phải." Mộ Dung Hàn suy tư thật lâu mới nói, "Không liên quan đến thân phận của muội.
Ta thích ôm muội, thích......!Giống như ngày đó tại khách điếm vậy, thân cận cùng muội."
Hắn là chỉ nụ hôn khi đó.
Đó là lần đầu tiên hắn hôn một nữ tử.
Lần đầu tiên nếm được loại cảm giác kỳ diệu kia.
Bảy năm dài đằng đẵng, ký ức vẫn tựa như ngày hôm qua, hắn chưa bao giờ quên.
"Hàn ca ca, kỳ thực ta rất thích huynh." Khúc Yên nhìn hắn, khẽ nói, "Đây là một loại trực giác, ta không thích lừa gạt chính mình.
Ta cũng thích ôm huynh, cảm giác nằm trong lồng ngực huynh thật ấm áp, rất yên ổn, cũng thích thân cận với huynh......!Đây đều là phản ứng chân thật nhất từ nội tâm ta."
Cô chậm rãi nói, phát hiện mắt hắn dần sáng lên như ánh sao đầy trời phản chiếu trong tròng mắt đen láy như bảo thạch, rực rỡ mà nóng bỏng.
"Ta không biết huynh có cảm giác gì với ta, cũng không biết huynh nghĩ gì về việc yêu nhau và ở bên nhau." Cô nói tiếp, "Nhưng ở chỗ này......"
Cô chỉ vị trí tim mình, "Nơi này có huynh."
Mắt Mộ Dung Hàn sáng kinh người, rực rỡ như ánh lửa.
Hắn ôm cô, cánh tay dùng sức siết chặt, cúi đầu hôn lên môi cô, giọng khàn khàn: "Chỗ này của ta......"
Hắn bắt được một tay cô, đặt lên ngực trái của mình, "Cũng có muội."
Thì ra đây chính là thích sao?
Trong lòng có cô, chỉ có cô.
Muốn cô, chỉ muốn cô.
"Yên Nhi, ta không thích muội." Hắn hôn môi cô, hơi thở nóng bỏng, "Ta yêu muội."
Ba chữ này, hắn nói rất thấp nhưng lại hết sức rõ ràng.
Cuối cùng hắn đã hiểu, nỗi ám ảnh muốn giữ cô ở lại không chỉ là chấp niệm......
Hắn cũng không ép hỏi cô thích hay là yêu, chỉ cần cô mãi luôn nằm trong ngực hắn như bây giờ là được rồi.
Hắn nhắm mắt hôn cô, mang theo sự thận trọng yêu thương cùng mãnh liệt không thể khống chế, bắt đầu cướp đoạt.
"Hàn ca ca......" Khúc Yên ở thế bị động, bị hắn chiếm hết quyền chủ động.
Hắn như được khai sáng.
Mãnh liệt mà nhiệt huyết.
Giống như mặt trời mùa hè nóng bức khiến cô tan chảy.
"Yên Nhi, ta yêu muội." Hắn nói thêm một lần, bá đạo gặm nhấm sự ngọt ngào mà hắn khao khát đã lâu.
Không gian trong xe ngựa vô cùng bí mật, bị rèm ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Hắn áp đảo cô trên nệm êm, ăn tủy trong xương mới biết nó cũng ngon, tìm tòi thật